XÁC KHÔNG ĐẦU - Trang 32

Vụ án thú vị nhưng không mấy hấp dẫn. Từ ngày ra làm việc, mỗi đường
phố của Paris đều thân thiết với ông, nhưng ông chưa đến những dòng kênh
lần nào.

Họ đang dùng cà phê thì ông có điện thoại. Đó là Judel.

“ Thưa sếp, liệu tôi có làm phiền ông không? Tôi chưa dám nói mình đã có
một mục tiêu. Blancpain, nhân viên của tôi, được giao cho nhiệm vụ canh
gác ở khu vực thuyền của thợ lặn, báo cáo cách đây một tiếng đồng hồ, anh
ta đã chú ý đến một người đạp xe ba bánh. Hình như sáng hôm nay anh ấy
cũng đã nhìn thấy người này. Nửa tiếng đồng hồ sau người này đã xuất hiện
trở lại, và sau đó rất nhiều lần. Mọi người khác đứng sát bờ kênh, còn
người này thì đứng rất xa. Một người vận chuyển hàng hoá bằng xe ba bánh
thường làm việc liên tục, người này lại không như vậy.

- Blancpain có tìm cách đến gần anh ta không?

- Người nhân viên của tôi đã đến gần anh ta. Khi còn cách một vài mét thì
người này tỏ ra sợ hãi cho xe phóng vào phố Recollets. Blancpain không có
xe hơi nên không đuổi theo được.

Cả hai đều yên lặng. Thật là mơ hồ. Không thể coi đây là điểm xuất phát
được.

- Blancpain có nhận được mặt anh ta không?

- Có. Đây là một thanh niên khoảng mười tám hai mươi tuổi, trông có vẻ
người nông thôn vì da sạm nắng. Tóc hung, dài, mặc một chiếc áo khoác
bằng da, bên trong có một chiếc áo len cổ lọ. Blancpain không kịp đọc tên
cửa hàng trên xe ba bánh, mà chỉ nhó có một chữ gì đó tận cùng bằng vần
"aiZ". Chúng tôi đang cho kiểm tra lại các cửa hàng có dùng xe ba bánh để
vận chuyển hàng hoá.

- Victor có ý kiến gì không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.