XÁC KHÔNG ĐẦU - Trang 81

- Bà ấy cúi đầu chịu đòn. Tôi tự hỏi mẹ tôi có yêu ông ấy không.

- Còn chuyện gì nữa?

- Mẹ tôi quyết định đầu độc ông ấy.

- Bà ấy căm ghét ông ta đến thế ư?

- Tất cả những gì tôi biết là mẹ tôi sống với ông ấy hai mươi bốn năm trời
mà không bỏ đi.

- Cộ cho rằng bà ta rất đau khổ ư?

- Ông cảnh sát trưởng, tôi không muốn nhớ đến những chuyện ấy nữa. Từ
nhỏ tôi chỉ có một mơ ước: bỏ đi. Và khi có thể, tôi đi.

- Đã mười lăm năm rồi, đúng không?

- Ai bảo ông như vậy?

- Mẹ cô.

- Ông ấy không giết mẹ tôi chứ?

Cô gái suy nghĩ một thoáng rồi hỏi thêm:

- Hay là mẹ tôi đã đầu độc ông ấy?

- Không phải là không thể. Mẹ cô nói rằng ông ta đi Poitiers mua rượu vào
chiều thứ sáu tuần trước.

- Đúng thế. Hồi tôi còn nhỏ, ông ấy cũng đi mua rượu như vậy.

- Người ta đã vớt một xác người ở kênh đào Saint-Martin. Có thể là xác của
ông ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.