XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 2 - Trang 15

Lúc năm giờ chiều, Doãn Đình gọi điện cho Cừu Chính Khanh, hỏi anh

tiến độ công việc thế nào rồi? Mấy giờ thì có thể tan ca? Cừu Chính Khanh
quét mắt qua đống giấy tờ trên bàn và bảng tổng kết công việc rồi đáp:
"Chắc anh phải làm thêm giờ một lúc, khoảng bảy giờ". Anh sẽ cố gắng về
trước bảy giờ. "Em ăn chút gì lót dạ trước đi", anh dặn dò cô.

"Dạ được." Doãn Đình cúp máy.

Lúc sáu giờ kém, Doãn Đình lại gọi cho anh, hỏi: "Thời gian thế nào?

Bảy giờ anh có thể xong không?".

"Ừm, cũng sắp rồi." Cừu Chính Khanh nhíu mày, lúc nãy lại có thêm

một số giấy tờ khác được đưa tới, anh phải xử lí chúng trước.

"Như vậy có được không?" Doãn Đình đề nghị, "Em đến nhà anh, mua

đồ ăn đợi anh về, sẵn tiện chăm sóc cho Đại Đại trước. Anh làm xong việc
thì về thẳng nhà nhé".

"Được." Cừu Chính Khanh nhận lời.

Bảy giờ hai mươi tư phút, Cừu Chính Khanh gọi điện cho Doãn Đình,

nói bây giờ anh mới chuẩn bị về. Doãn Đình nói được, cô ở nhà đợi anh.

Ở nhà đợi anh. Cừu Chính Khanh cảm thấy ấm lòng. Cảm giác này thật

kỳ diệu.

Ba mươi phút sau, Cừu Chính Khanh đứng trước cửa nhà mình. Lần

này anh có mang chìa khóa theo người, nhưng vẫn ấn chuông cửa.

Cửa được mở rất nhanh, một gương mặt tươi cười ngọt ngào xuất hiện

sau cánh cửa: "Anh về rồi!". Một con mèo mập mạp cũng chạy ra, đi vòng
quanh dưới chân anh.

Cảm giác này thật sự rất tuyệt.

Cừu Chính Khanh dang rộng hai cánh tay, ôm chặt Doãn Đình vào

lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.