XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 2 - Trang 212

anh”.

Doãn Đình tỏ vẻ nghi hoặc nhưng vẫn nhận lấy nó. Anh đưa cô một tập

giấy tờ? Không phải thỏa thuận tiền hôn nhân chứ? Nếu vậy bố cô có đánh
gãy chân anh không?

Kết quả lại không phải.

Doãn Đình đọc lướt qua một lượt. Một lúc sau, khóe mắt cô nóng lên.

“Ước mơ của con là trở thành một lữ hành gia.”

“Lữ hành gia là gì?”

“Là người có thể đi thật nhiều nơi, được ngắm thật nhiều cảnh đẹp, sau

đó chia sẻ nó với người khác.”

Hành trình đi tìm ước mơ.

Doãn Đình chăm chú đọc, đến câu cuối cùng, cô dần lấy lại bình tĩnh,

lưu luyến đóng bản kế hoạch lại.

Cô sụt sịt mũi, cố không cho nước mắt rơi xuống. Doãn Đình ngẩng

đầu lên nhìn ba người đàn ông đang ngồi trước mặt mình, sau đó nở nụ cười
với bố và anh trai: “Hai người đều biết rồi, đúng không?”. Thế nên họ mới
tặng cô những món quà kia.

Doãn Quốc Hào và Doãn Thực gật đầu.

Doãn Đình nhìn họ, lại nhìn Cừu Chính Khanh, nước mắt bỗng chốc lã

chã rơi, “Mọi người tốt với em quá.” Cô nói, rồi vòng tay ôm lấy Doãn
Thực.

Doãn Thực ôm em gái, thầm nhíu mày. Tiểu Đình xảo quyệt thật! Ôm

bố thì sợ Cừu Chính Khanh ghen, ôm Cừu Chính Khanh thì sợ bố không
vui, nên mới chuyển qua ôm anh? Được được, vậy thì làm ơn ôm lâu một
chút, vậy anh có bị trừng phạt cũng không thấy mình bị thiệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.