XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 2 - Trang 210

Doãn Đình nhìn Cừu Chính Khanh, ngoắc tay bảo anh qua cùng cô mở

quà.

Doãn Đình xé giấy gói ra, mở hộp quà, trong đó là hai cái hộp khác.

Chưa mở chúng ra cô đã thấy phấn khích. Máy ảnh! Máy ảnh! Còn có ống
kính cô vẫn luôn muốn mua. Cái hiện tại cô đang dùng cũng rất tốt, từng
tiêu tốn của cô mấy chục nghìn tệ nên Doãn Đình không nỡ thay. Tuy vậy
cô vẫn động lòng với cái mới, chỉ không ngờ bố cô lại biết được!

Doãn Đình rất kích động, ôm Doãn Quốc Hào nũng nịu nói: “Con cảm

ơn bố”.

Doãn Thực ngồi trong phòng ăn không nhịn được nữa: “Mấy người

không đói sao?”. Hai người đàn ông tranh sủng trước mặt một người con
gái, loại kịch này anh không muốn xem chút nào có biết không? Anh đã ra
sức dùng ám hiệu, họ lại chẳng thèm để ý đến anh.

Ăn cơm ăn cơm! Doãn Đình cất quà đi, một tay kéo tay bố mình, một

tay kéo Cừu Chính Khanh về phía bàn ăn.

Một bữa cơm không có gì đặc biệt vẫn chỉ ăn ăn uống uống, nói nói

cười cười. Cuối cùng cũng chuyển sang màn quan trọng nhất.

Nến trên bánh đã được thắp lên, đèn cũng đã tắt. Đến lúc hát bài chúc

mừng sinh nhật rồi.

Vì thời khắc này, Cừu Chính Khanh đã tập luyện một thời gian dài.

Nhưng anh vẫn không dám hát to, vì thế khi Doãn Thực nói: “Chúc em sinh
nhật vui vẻ, chuẩn bị!”, Cừu Chính Khanh chỉ nhỏ tiếng hát, định là sẽ để
giọng mình lẫn trong tiếng hát của Doãn Quốc Hào và Doãn Thực cho đến
hết bài.

Kết quả anh vừa mở miệng, phát hiện kế hoạch đã hỏng bét.

Hai người kia hoàn toàn không hát!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.