XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 2 - Trang 309

Nhưng tôi sẽ không rút khỏi cuộc thi, vì tôi không làm chuyện gì sai cả.

Còn nữa, tôi cảm thấy những bài tôi viết rất hay, tôi rất thích, đó đều là

tiếng lòng của tôi. Những người thích nó cũng nghĩ giống tôi. Nên tôi vẫn
sẽ tiếp tục đăng bài.

Ngoài ra, tôi vốn không đủ mạnh mẽ, sợ bị những bình luận tiêu cực

làm ảnh hưởng, nên tạm thời tôi sẽ không đọc những bài bình luận hay chia
sẻ. Những bạn ủng hộ tôi, tâm ý của các bạn tôi biết, xin cám ơn và rất xin
lỗi vì tạm thời không thể tương tác với các bạn. Những bạn chất vấn tôi xin
mời tự nhiên, dù sao tôi cũng không đọc chúng. Tất cả các bình luận tôi sẽ
không xóa, dù có là lời nhục mạ, chửi mắng, chế giễu và bôi nhọ đi chăng
nữa. Internet là một nơi công cộng, tôi thể hiện bản thân tôi, các bạn cũng
đang thể hiện bản thân các bạn.

Hôm qua thật sự là một ngày khó khăn với tôi, trước nay tôi chưa từng

nghĩ tới việc mình sẽ trải qua chuyện thế này. Nhưng một khi gặp phải, tôi
lại càng trân trọng những gì mình có được. Hôm qua tôi từng có ý định rút
lui, nhưng có người nói với tôi, ‘vấn đề không phải nằm ở việc tham gia
cuộc thi hay không, mà là cuộc sống của em, em muốn từ bỏ việc chia sẻ
cuộc sống của em sao?’

Tôi không muốn từ bỏ.

Tôi thích chia sẻ niềm vui với mọi người, đây là việc tôi muốn làm, là

một phần cuộc sống của tôi. Nên tôi sẽ kiên trì đi tiếp.

Sáng nay thức dậy, tôi thấy tấm rèm đóng kín lộ ra một góc nhỏ, ánh

mặt trời xuyên qua đó rọi vào trong phòng. Cảnh tượng đó đẹp vô cùng!
Tôi thấy như được cổ vũ. Cứ ngỡ sự bảo vệ chặt chẽ không khe hở là an
toàn, sự hoàn mĩ mới là đáng kính, nhưng, từ nơi khiếm khuyết không hoàn
mĩ kia, tôi đã thấy được ánh mặt trời!”

Dưới bài thanh minh đính kèm một tấm ảnh. Đó là chiếc rèm cửa đóng

kín, hở ra một góc, ánh mặt trời từ góc nhỏ đó, chiếu lên thềm cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.