XIN EM ĐỨNG ĐẮN CHÚT - TẬP 2 - Trang 311

Chửi thề sao? “Yêu bạn! Cố lên!”

Chế giễu à? “Yêu bạn! Cố lên!”

Mắng chúng tôi là một lũ thần kinh? “Yêu bạn! Cố lên!”

Tóm lại là “Yêu bạn! Cố lên!”.

Khắp nơi đều là “Yêu bạn! Cố lên!”.

Tối hôm đó Cừu Chính Khanh đến nhà họ Doãn ăn cơm, sắc mặt của

Doãn Quốc Hào không được tốt lắm, dáng vẻ không muốn để ý đến anh
nhưng cứ nhìn chằm chằm vào anh. Doãn Đình cười hì hì như không phát
hiện ra chuyện gì không đúng, còn báo cáo lại với mọi người hôm nay đã
làm những gì, sắp xếp lại tài liệu gì.

Sau đó Doãn Thực lén nói với Cừu Chính Khanh, Doãn Quốc Hào về

nhà liền lên mạng xem trang cá nhân của Doãn Đình, thấy những lời mắng
chửi cô thì không tức giận, chỉ cười lạnh nói thật nực cười. Sau đó khi Doãn
Đình đăng bài thanh minh, ông cũng đọc chăm chú, còn xem kĩ tấm hình
kia.

Doãn Thực lắc đầu vỗ lên vai Cừu Chính Khanh: “Thật sự không phải

tôi bán đứng các người. Là do tấm lòng của Tiểu Đình quá rộng”. Anh còn
lấy lời thanh minh của Doãn Đình ra nói. “Nó cảm thấy không có gì phải
che giấu hay bịa đặt, nó thẳng thắn ghi lại những chuyện trong cuộc sống
của nó mà thôi. Cho nên, bố tôi đã biết chuyện tối qua Tiểu Đình ngủ lại
nhà anh rồi.”

“Ừm.” Cừu Chính Khanh đáp lại một tiếng, có chút chột dạ.

“Sau đó ông lại thấy anh viết ‘yêu em, cố lên’.”

“Ừm.” Anh không thể bình tĩnh được nữa rồi.

“Sau đó tôi không biết ông già có giận hay không nữa. Tóm lại chính là

vẻ mặt: Hừ, đúng là giới trẻ ngày nay.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.