XIN HÃY ÔM EM - Trang 1236

"Phải, anh ấy chủ động tìm tới mình, nói có phòng trống, hơn nữa tiền

thuê nhà đưa một ít tượng trưng là được rồi! Cộng thêm việc chỉ khi nào
mình chuyển đi, để anh chuyển về sống đối diện cậu thì mới nhất cự ly, nhì
khoảng cách được!" Tang Hiểu Du cười gian xảo: "Hì hì, mình chỉ giúp đỡ
anh ấy tý thôi!"

"Cá nhỏ!" Lâm Uyển Bạch nghiến răng.

"Trời ơi, mình biết mình bán đứng cậu là mình không đúng, nhưng

mình cũng chỉ suy nghĩ cho hạnh phúc của cậu thôi mà!" Tang Hiểu Du lấy
cái mặt lấy lòng cọ cọ vào cánh tay cô, rồi lại nghiêm mặt nói: "Không
nhắc đến chuyện này nữa. Điều mình thật sự muốn nói là sau khi hai người
chia tay, thật ra mình có tới tìm Hoắc tổng, cảm thấy không thể cứ tiếp tục
sống ở đây! Nhưng cậu đoán xem, anh ấy nói gì với mình?"

"Nói gì..." Lâm Uyển Bạch bỗng nhiên cảm thấy nghẹt thở.

"Anh ấy nói, mình là bạn của cậu, thế nên cứ yên tâm mà ở."

Hai bàn tay đặt trên đầu gối của Lâm Uyển Bạch từ từ nắm chặt lại.

"Tiểu Bạch, mình không gạt cậu đâu, đây là nguyên văn lời Hoắc tổng!"

Tang Hiểu Du nhìn cô, nghiêm túc phân tích: "Cho dù Hoắc tổng có không
thiếu tiền thì cũng chẳng tự dưng đi làm việc tốt, phải không? Hơn nữa cậu
còn chia tay với anh ấy rồi. Thế mà anh ấy vẫn để mình ở đây, chỉ đơn
thuần vì mình là bạn của cậu!"

"..." Lâm Uyển Bạch sững người.

Khi đêm xuống, cô ra khỏi chỗ ở của Tang Hiểu Du, ngồi chuyến xe

cuối cùng của ngày trở về nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.