XIN HÃY ÔM EM - Trang 140

"Không sao, tôi đợi được!"

Thân hình phì nhiêu của thím Vương đứng chặn trước cửa, hoàn toàn

không có ý nhường bước: "Thật xin lỗi! Đại tiểu thư, ông đã có lệnh trước,
không cho phép cô bước vào nhà nữa! Mong cô đừng làm khó đám người
làm chúng tôi!"

Quả nhiên là nói một không nói hai, không nể tình chút nào.

"Được." Lâm Uyển Bạch cắn răng, quay lưng đi nhưng không thể ra về:

"Vậy tôi sẽ đứng ngoài này đợi."

Thím Vương thấy vậy cũng không tiện đuổi, đành mặc kệ cô, đóng sầm

cửa lại.

Tuy rằng đã tới cuối hè nhưng lúc này là ban trưa, nắng vẫn rất gắt gao.

Cho dù là đứng dưới trời râm mát, Lâm Uyển Bạch cũng chẳng thể đứng
quá lâu. Cô đành ngồi sụp xuống, không ngừng xem đồng hồ.

Một loạt tiếng còi xe inh ỏi ầm ĩ vang lên.

Lâm Uyển Bạch ngẩng đầu lên nhìn, thấy một chiếc thể thao mui trần

bốn chỗ màu đỏ đang ngông nghênh đi tới.

Đầu xe sắp đâm thẳng vào biệt thự rồi, bánh xe tạo thành hai vệt chà

mạnh xuống nền đất, ở nhà họ Lâm có thể hung hăng tới mức này ngoài
Lâm Dao Dao ra còn ai vào đây.

Lâm Dao Dao chẳng mấy chốc cũng đã nhìn thấy cô, ánh mắt bỗng

chốc hơi nheo lại.

Sau khi một chút bực bội lướt qua, Lâm Dao Dao nện đôi giày cao gót

đi tới trước mặt cô: "Lâm Uyển Bạch, chị lại tới vòi tiền đấy à?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.