XIN HÃY ÔM EM - Trang 1489

Hoắc Dung lắc đầu: "Vẫn chưa biết, cô phải quay về tìm hiểu tường tận

mới biết được. Nhưng trong điện thoại, chú cháu có vẻ rất sốt ruột!"

"Vâng, có chuyện gì cứ gọi điện thoại cho cháu." Hoắc Trường Uyên

gật đầu.

"Cô vốn dĩ còn định ở lại trong nước thêm một khoảng thời gian nữa,

không ngờ công ty lại xảy ra hỗn loạn!" Hoắc Dung thở dài, nhất là khi
nhìn sang dáng vẻ chân thành trong sáng của Lâm Uyển Bạch: "Cô ấy à,
thật sự không yên tâm về hai đứa! Nhưng cũng may, bố cháu đã bị cháu
chọc tức đến phải nhập viện rồi, trong một chốc một lát sẽ không có tính
sát thương quá lớn! Hơn nữa, trước khi đi cô đã có cuộc nói chuyện với
bác sỹ chính rồi, cứ để ông già ấy ở lại bệnh viện nghỉ dưỡng thêm một
thời gian nữa!"

Nghe xong, Lâm Uyển Bạch ngẩn người.

Không phải chứ? Vậy cũng được sao...

Nhìn dòng người đứng xếp hàng phía sau, Lâm Uyển Bạch cắn môi:

"Cô à, khi nào cô mới quay lại?"

"Không biết nữa!" Hoắc Dung bật cười: "Rau cải trắng, không nỡ xa cô

hả?"

"Vâng!" Lâm Uyển Bạch gật đầu rất mạnh.

Nụ cười của Hoắc Dung càng lớn hơn. Bà tiến lên nắm lấy tay cô, cố

tình lạnh lùng với cháu trai: "Trường Uyên, cháu phải đối xử với Rau cải
trắng tốt một chút! Không được bắt nạt con bé, nghe rõ chưa, nếu không,
cẩn thận cô phế cháu đó!"

Hoắc Trường Uyên nhướng mày còn Lâm Uyển Bạch rất cảm động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.