XIN HÃY ÔM EM - Trang 1626

óc, đến mức con ngươi rệu rã rất lâu mới tìm lại được tiêu điểm, sống lưng
ướt đẫm mồ hôi.

Nhìn cảnh vật xung quanh, cô mới nhớ ra mình đang nằm trong khách

sạn.

Vén chăn ra, Lâm Uyển Bạch đi thẳng vào trong phòng tắm, vặn vòi

nước, ngâm cả khuôn mặt vào nước lạnh, cho đến khi cảm giác những hình
ảnh vụn vặt trong mơ ấy biến mất khỏi đầu, lục phủ ngũ tạng mới dần dần
trở lại vị trí cũ.

Cơn ác mộng này suốt bốn năm qua cô thường xuyên gặp.

Lần nào cô cũng choàng tỉnh giấc, thậm chí một thời gian dài không thể

bước qua cơn ác mộng, cần phải vào bệnh viện tiến hành trị liệu tâm lý
mới có thể tiếp tục sống qua ngày. Dù là bây giờ, thi thoảng cô vẫn đi kiểm
tra bác sỹ.

Nhìn bản thân trong gương, Lâm Uyển Bạch thở mạnh một hơi ra

ngoài.

Tắm rửa xong trở lại phòng ngủ, chiếc di động bên gối đang đổ chuông.

Cô liếc nhìn, là cuộc gọi của đồng nghiệp bên Canada.

"Lâm, cô tới Băng Thành rồi chứ?"

"Ừm, tới nơi bình an."

Đầu kia nói tiếp: "Tổng biên tập bảo tôi nói với cô, có một cuộc phỏng

vấn nhân vật phải đẩy lên sớm, nghe nói tối mai người ấy sẽ qua Nhật
công tác, e rằng phải ba tháng nữa mới quay về. Theo giờ địa phương hiện
tại của cô, bắt buộc phải hoàn thành trong hôm nay, nếu không cô phải
đuổi theo người ta sang Nhật đấy!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.