XIN HÃY ÔM EM - Trang 1978

Thai phụ là lớn nhất, Lâm Uyển Bạch dở khóc dở cười gật đầu, giơ cao

tay hợp tác: "Được, mình xin thề..."

Tang Hiểu Du bĩu môi, còn tiếp tục muốn nói gì nữa nhưng di động để

trên bàn bỗng đổ chuông.

Có điều sau khi nhìn vào màn hình, cô ấy lại không bắt máy.

Lâm Uyển Bạch thấy vậy, thăm dò hỏi: "Bác sỹ Tần gọi à?"

"Ừm!" Tang Hiểu Du gật đầu.

Nhíu mày nhìn một lúc, cô ấy ấn nút ngắt máy, có điều chưa kịp đặt di

động xuống, người kia lại từ tốn gọi tiếp. Tang Hiểu Du gần như phát rồ,
thẳng thừng tắt máy, còn xoay ngược màn hình lại để lên bàn ăn.

Lâm Uyển Bạch không nhịn được, nói một câu: "Cá nhỏ, mình cảm

thấy bác sỹ Tần vẫn chưa thể buông bỏ được cậu đâu!"

"Anh ấy sao..." Tang Hiểu Du cười khẽ, khóe miệng lướt qua chút đắng

chát.

Thấy tâm trạng cô ấy có vẻ không vui, Lâm Uyển Bạch cũng không

dám nói nhiều nữa, vội an ủi: "Cậu đang mang thai, phải vui vẻ lên một
chút!"

"Haizz, cứ nghĩ đến việc cậu sẽ đi, mình sao còn vui được nữa!" Tang

Hiểu Du bực dọc trừng mắt với cô, tiếp tục nói: "Nhưng mà hình như vị
tiểu thiếu gia nhà họ Hoắc còn buồn hơn mình nữa, hôm qua lúc về cả
người nó cứ ngơ ngẩn!"

Lâm Uyển Bạch nghe xong cũng trầm mặc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.