XIN HÃY ÔM EM - Trang 2003

Lâm Uyển Bạch nhìn chỗ quần áo đã được gói lại, dù bỏ bộ nào đi

dường như cũng rất phí. Vì ban nãy lúc thay đồ, bộ nào bánh bao nhỏ cũng
thích lắm, nếu không mua, sợ rằng nó sẽ hụt hẫng.

Cô nhân viên dường như cũng nhận ra sự khó xử của cô, tốt bụng nhắc

nhở: "Chị à, chiếc thẻ đen đó của chị có thể thanh toán đấy ạ!"

Thẻ đen...

Lâm Uyển Bạch sững người giây lát.

Đồng thời cô cúi đầu nhìn xuống ví tiền. Có vẻ như ban nãy khi rút thẻ,

chiếc thẻ được giấu ở góc trong cùng cũng đồng thời bị kéo ra, lúc này nó
lộ ra một góc nhỏ.

Chiếc thẻ đen này vốn dĩ là chiếc thẻ năm xưa Hoắc Trường Uyên đưa

cho cô.

Ban đầu khi họ mới xác nhận quan hệ yêu đương, lần đầu tiên hẹn hò,

anh đã nhét nó cho cô. Cô còn nhớ lúc đó anh đánh mắt sang nhìn cô và
nói: Tiêu tiền của bạn trai chẳng phải rất bình thường sao?

Ngữ khí bá đạo đó dường như vẫn còn rõ mồn một bên tai...

Lâm Uyển Bạch vuốt ve lên tấm thẻ, trái tim đang yên bình chợt dậy

sóng.

Về sau hai người chia tay, cô ra nước ngoài, cũng quên bẵng việc trả lại

nó cho anh. Vì nó vốn không phải là thẻ bình thường, có thể quẹt một số
tiền cực lớn, cô sợ làm mất hoặc bị trộm nên lúc nào cũng mang theo bên
người, giấu ở một góc trong cùng của ví.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.