XIN HÃY ÔM EM - Trang 2579

Cúi đầu liếc thấy đã đo huyết áp xong, anh đang định lạnh nhạt ra lệnh

đuổi khách thì chợt liếc thấy Lâm Uyển Bạch đứng ngay trước cửa.

"Sao giờ em mới về!"

Hoắc Trường Uyên nhíu mày, bực dọc lên tiếng.

Thấy anh cuối cùng cũng chú ý tới mình, Lâm Uyển Bạch bĩu môi, loẹt

quẹt dép đi vào.

Hoắc Trường Uyên tiếp tục: "Anh muốn đi vệ sinh!"

Có trời mới biết anh đã phải nhịn bao lâu rồi, bị đám y tá mê trai này

bám riết đến sắp bốc hỏa!

Lâm Uyển Bạch vờ như không nghe thấy, cũng không nhúc nhích, cứ

khoanh tay đứng đó.

Lúc này, y tá trưởng biết chuyện vội vã chạy tới, đuổi hết mấy cô y tá

nhàn rỗi kia ra ngoài, liên tục xin lỗi: "Thật ngại quá, làm phiền anh chị
rồi!"

"Dạ không sao..." Lâm Uyển Bạch gượng cười.

Cửa phòng đóng lại, chim muông bay đi hết, cuối cùng cũng yên bình.

Thấy cô vẫn đứng đực ra đó, Hoắc Trường Uyên nhướng mày: "Uyển

Uyển, em còn không dìu anh vào phòng vệ sinh, anh tè dầm ra giường như
Đậu Đậu bây giờ!"

"Sao anh không nhờ mấy cô y tá ban nãy ấy..." Lâm Uyển Bạch nói một

câu chua loét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.