XIN HÃY ÔM EM - Trang 2769

"Không phải cậu còn có thể là ai chứ?" Lâm Uyển Bạch nhíu mày, có

phần không đồng tình.

Nhưng ngay sau đó, trong đầu cô chợt lóe lên một cái tên.

Nụ cười của Tang Hiểu Du càng đậm hơn một chút, cũng chua chát hơn

một chút. Cô ấy nói đầy ẩn ý: "Tiểu Bạch, cậu có biết bài thơ ấy không?
Phương Bắc có giai nhân - Xinh tươi nhất cõi trần - Liếc nhìn, thành quách
đổ - Nhìn thêm, quốc gia vong – Mặc kệ thành nghiêng hay nước mất –
Đời còn gặp được mấy giai nhân?"

"..." Lâm Uyển Bạch không biết nên nói gì.

Cả hai người nhất thời trầm mặc. Tang Hiểu Du nắm chặt tay cô hơn,

như đang an ủi cũng như đang tìm kiếm nguồn sức mạnh, sau đó bất ngờ
nói một câu: "Tiểu Bạch, mấy hôm nữa mình sẽ rời khỏi Băng Thành."

Lâm Uyển Bạch sững người.

Cô chưa kịp lên tiếng, có người đã nói trước cô.

"Em định đi đâu!"

Giọng của Tần Tư Niên căng thẳng như chất vấn. Anh ấy bê đĩa hoa quả

đã gọt xong, đi vào vừa hay nghe được câu này.

Tang Hiểu Du không trả lời anh ấy mà nhìn thẳng vào mắt anh ấy, nói

chậm rãi nhưng rành mạch: "Dù đi đâu cũng không còn liên quan tới anh
nữa. Tần Tư Niên, câu nói hôm đó của em không hề đùa giỡn."

Gương mặt Tần Tư Niên như bị che phủ bởi mây mù, đôi mắt hoa đào

bị nhuộm một tầng sương lạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.