XIN HÃY ÔM EM - Trang 2836

Anh xuống xe mở cửa ghế sau ra. Lục Tịnh Tuyết đỡ bố mình xuống,

trước khi đóng cửa lại, anh lên tiếng lần nữa: "Chú Lục, cháu có thể nói
chuyện với Tịnh Tuyết mấy câu không?"

"Đương nhiên là được!" Lục Học Lâm vui vẻ gật đầu.

Thật ra dọc đường, ông vũng có suy nghĩ giống như Lâm Uyển Bạch

ban đầu, nếu con gái có thể quên Hoắc Trường Uyên, đến với Tiêu Vân
Tranh, hai đứa tuổi tác tương đương chưa hẳn đã là chuyện xấu. Có điều
nghĩ thì nghĩ vậy, mọi chuyện đâu được như ý người ta?

Lục Học Lâm cười cười: "Hai đứa nói chuyện đi, bố vào nhà trước!"

"Chú Lục đi cẩn thận!" Tiêu Vân Tranh cúi đầu.

Nhìn theo bóng Lục Học Lâm đi sâu vào trong biệt thự rồi, Lục Tịnh

Tuyết quay trở về, dựa người vào thân xe, mỉm cười để lộ má lúm đồng
tiền: "Vân Tranh, có chuyện gì vậy?"

Tiêu Vân Tranh không lên tiếng ngay mà mở cửa sau của xe.

Sau khi họ lần lượt ngồi vào trong, anh mới nghiêm nghị lên tiếng:

"Tịnh Tuyết, đến bây giờ em vẫn không chịu nói thật với anh sao?"

"Nói thật chuyện gì chứ? Vân Tranh, anh đang nói gì vậy? Em nghe

không hiểu!" Lục Tịnh Tuyết lắc đầu khó hiểu.

"Được, vậy anh hỏi em!" Tiêu Vân Tranh hít sâu một hơi, chất vấn trực

diện: "Chuyện của anh ấy không liên quan tới em một chút nào sao?"

"Ai chứ?" Lục Tịnh Tuyết làm như không hiểu.

Giọng Tiêu Vân Tranh hơi cao lên một chút, như giận dữ như đau lòng:

"Tịnh Tuyết, đến bây giờ em còn giả ngây giả ngô với anh! Anh đã suy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.