XIN HÃY ÔM EM - Trang 3181

Lâm Uyển Bạch yên lặng đứng nghe.

Thật ra hôm đó lúc bị gọi giật lại trước khi về, cô đã có phần muốn tin

tưởng Trịnh Sơ Vũ.

Trịnh Sơ Vũ ngước cao mặt lên, biểu cảm có phần kiêu ngạo đến bướng

bỉnh: "Tôi đã làm gì tôi sẽ không bao giờ chối bay chối biến, nhưng nếu
không làm thì cũng tuyệt đối không nhận. Tôi chỉ tức chị thôi, chị chạy tới
mách ông ngoại tội lỗi của tôi, hại tôi bị mắng, phải cúi đầu xin lỗi chị.
Tôi đơn giản chị muốn chị chịu cực một chút mà thôi!"

"Mách tội?" Lâm Uyển Bạch ngẩn người, tỏ vẻ khó hiểu: "Tôi đâu có..."

"Không phải chị nói sao?" Trịnh Sơ Vũ nghe xong cũng sững người

theo.

Sau đó, cô ấy chợt tỉnh ra.

Nếu không phải Lâm Uyển Bạch mách với ông cụ Lục, vậy còn có thể

là ai đây?

Cũng giống như chuyện thuốc chuột, ngoài Lục Tịnh Tuyết ra, cô ấy

không nói với người thứ hai. Một suy nghĩ nào đó vụt qua trong đầu, có lẽ
là Lục Tịnh Tuyết chạy đi mách. Nguyên nhân rất đơn giản, vì muốn khiến
quan hệ giữa họ trở nên gay gắt hơn nữa, để cô ta đứng giữa làm ngư ông
đắc lợi...

Trịnh Sơ Vũ như bừng tỉnh ngộ, bỗng chốc cảm thấy mình giống như

một con ngốc, hoàn toàn để người ta lợi dụng.

Hay cho chiêu mượn dao giết người!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.