XIN HÃY ÔM EM - Trang 3236

Hoắc Trường Uyên vừa dứt lời, Lâm Uyển Bạch đã rảo bước chạy đi

xa.

Anh nhíu mày, suýt chút nữa định sải bước ngăn cô lại. Nhưng hình như

cô chỉ muốn thoát khỏi anh, sau khi rời khỏi phạm vi của anh không lâu,
bước chân đã chậm lại, đi vào trong tòa nhà với dáng vẻ thận trọng.

Đi qua cánh cửa xoay, Lâm Uyển Bạch quay đầu lại, cười thật tươi với

anh, để lộ hàm răng đều tăm tắp.

Nụ cười đó khiến trái tim Hoắc Trường Uyên xao xuyến, đó là lý do

khiến anh làm bất kỳ việc gì cũng cam tâm tình nguyện.

Những người ứng tuyển lần này đa phần đều chia đều về các phòng

khác nhau. Vị trí của Lâm Uyển Bạch trực thuộc phòng tài vụ, không quá
đông người, cộng cả cô mới tới tổng cộng có tám người.

Sau khi vào chào hỏi giám đốc, cô được sắp xếp ngồi chính giữa, có lẽ

là chỗ ngồi cũ của đồng nghiệp vừa nghỉ. Trên bàn vẫn còn hai chậu cây
nhỏ chưa được dọn đi, đặt bên cạnh máy tính với nhiệm vụ hút bớt tia bức
xạ.

Vì trên thẻ nhân viên có viết rõ họ tên, nên mọi người chào hỏi nhau

cũng khá tiện.

Phong cách hai bàn làm việc hai bên trái phải cô đều khá rõ ràng. Một

bàn toàn màu hồng, là một sinh viên mới tốt nghiệp không lâu, ngoài hai
mươi tuổi. Bàn bên kia đặt một bức ảnh gia đình hạnh phúc trên mặt bàn,
con cũng đã học tới cấp ba rồi.

Chú ý thấy họ có vẻ khá thân thiết, lại đều họ Triệu, cô tò mò hỏi: "Hai

người là người thân ạ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.