XIN HÃY ÔM EM - Trang 3293

"Ừm..." Lâm Uyển Bạch gật đầu.

Trước đó cô có nghe Trịnh Sơ Vũ kể qua. Người này xét về quan hệ là

cô của mình, không biết là người như thế nào. Nhưng nghe anh kể về
chuyện giữa bà và mẹ anh, có thể thấy bà cũng là người trọng tình cảm,
nhưng cô không hiểu anh bỗng dưng nói như vậy là có ý gì.

Hoắc Trường Uyên tiếp tục: "Năm xưa hình như bà ấy và Nguyễn

Chính Mai từng cộng sự một khoảng thời gian, tới lúc đó không ngại có
thể hỏi bà ấy."

Nghe thấy vậy, Lâm Uyển Bạch cảm thấy cũng có thể hỏi.

"Không còn sớm nữa, ngủ thôi!" Hoắc Trường Uyên đã đặt cô nằm

xuống gối.

Lâm Uyển Bạch liếc nhìn đồng hồ. Tròn mười giờ, từ sau khi cô mang

thai, giờ giấc đi ngủ của cô mỗi tối đều được anh kiểm soát chặt chẽ, tới
mười giờ bắt buộc phải nằm xuống giường ngủ, như vậy mới đủ giấc và
tốt cho đứa con trong bụng.

Trước khi giơ tay tắt đèn, Hoắc Trường Uyên còn cúi xuống hôn lên

khóe môi cô.

Anh chỉ muốn tặng cô một nụ hôn chúc ngủ ngon, không ngờ tay cô đặt

lên vòng eo tráng kiện của anh, đồng thời cũng bất giác đáp lại.

Hoắc Trường Uyên nhẫn nhịn đã lâu, đâu chịu nổi sự trêu ghẹo của cô,

hôn không thể kiểm soát.

Nhiệt độ trong phòng tăng lên, cả hai đều thở những hơi nóng rực.

Nhưng anh đành phải vùi mặt lên hõm cổ cô, thở nặng nề: "Uyển Uyển, em
mà còn dụ dỗ anh như vậy nữa, sau này anh phải ra phòng khách ngủ đấy!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.