XIN HÃY ÔM EM - Trang 3441

làm!" Trịnh Sơ Vũ phẫn nộ nói, rồi lại gạt hai hàng nước mắt, đỏ mắt nhìn
cô ta: "Tịnh Tuyết, chị giúp em được không?"

"Giúp em chuyện gì?" Lục Tịnh Tuyết không hiểu.

"Em rõ ràng chẳng làm gì cả, nhưng Lâm Uyển Bạch lại cho rằng em

làm mất đứa con của chị ta. Có chuyện nhịn được, có chuyện không thể.
Nếu đã vậy, em dứt khoát chứng thực tội danh này. Thuốc tả lần trước quá
tầm thường rồi. Lần này em đã sai người làm thuốc, để chị ta uống vào
đừng hòng có con nữa! Người làm lúc trước đã bị em mua chuộc rồi. Ông
ngoại đang dặn người ở dưới bếp nấu canh bổ cho chị ta, tới lúc đó em sẽ
bảo người làm bỏ thuốc vào!"

Trịnh Sơ Vũ rút từ trong túi áo ra một gói thuốc màu trắng: "Thế nên,

chị Tuyết, em muốn nhờ chị lát nữa đưa thuốc cho người làm kia, nếu
không dưới bếp nhiều tai mắt, em sợ tới lúc đó bị phát hiện lại có kẻ nắm
được thóp. Chị yên tâm, em sẽ không để chị bị nhúng chàm đâu. Chị cứ
đưa thuốc cho người dưới, nói là của em, cô ta sẽ hiểu cần phải làm gì!"

Lục Tịnh Tuyết không đưa tay đón lấy, càng không tùy tiện hứa hẹn

chuyện gì. Cô ta cố tình hỏi: "Tiểu Vũ, mấy chuyện kiểu này không đùa
được đâu. Em nghĩ cho kỹ đi, em nhất định phải làm vậy sao?"

"Đương nhiên là nhất định rồi!" Trịnh Sơ Vũ cất giọng kiên quyết, vẻ

chưa đạt được mục đích sẽ không chịu bỏ cuộc, sau đó đổi giọng: "Chị
Tuyết, tuy chuyện thuốc chuột lần trước em không có bằng chứng, nhưng
em biết, chính chị là người lén đổi thuốc tả thành thuốc chuột muốn Lâm
Uyển Bạch uống vào. Bởi vì chuyện hôm đó em chỉ nói với chị thôi, chị
cũng không cần giả vờ trước mặt em! Chị hoàn toàn có thể yên tâm, em sẽ
không trách chị, bây giờ em một lòng căm hận Lâm Uyển Bạch. Chị ta
dám đổ lỗi đứa bé bị mất lên đầu em, em thật sự tức chết, đáng lẽ lần trước
phải cho chị ta đi chầu trời rồi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.