XIN HÃY ÔM EM - Trang 3451

vậy? Tịnh Tuyết, những gì Trường Uyên nói thật sự đều do con làm ư?"

Biết hết những chuyện này, cảm xúc trong lòng Lục Học Lâm ngổn

ngang rối bời.

Ông không còn cảm xúc nào khác ngoài khó tin. Khác với Lâm Uyển

Bạch, đứa con gái này ông gần như chứng kiến toàn bộ quá trình trưởng
thành, cũng được nâng như nâng trứng, từ nhỏ đã rất ngoan ngoãn, hiểu
chuyện, cũng từng là niềm kiêu hãnh của ông!

Những việc làm của Nguyễn Chính Mai khiến ông phẫn nộ và căm hận

nhưng chí ít vẫn còn chút yên lòng vì con gái chưa bị dạy hư bởi một
người mẹ thiếu đạo đức như vậy, là một đứa con ngoan, ai ngờ...

Bàn tay của Lục Tịnh Tuyết trượt xuống khỏi chân của Lục Học Lâm,

nét mặt đã ánh lên sự thất bại.

Cô ta cúi mặt, im lặng, cũng không thể ngụy biện gì thêm cho bản thân.

Lục Học Lâm nhìn con gái, đau lòng và thất vọng không sao kể xiết,

đến cả giọng nói cũng nghẹn ngào vài phần, có thể thấy ông đau lòng đến
mức nào: "Tịnh Tuyết, con, con... Sao con có thể như vậy!"

Lục Tịnh Tuyết hơi ngửa đầu ra sau, bất ngờ bật cười thành tiếng, cười

đến mức cả người run bần bật.

Cô ta giơ tay, với lấy chỗ bát đĩa có thể chạm đến được, ném mạnh vào

bức tường bên cạnh. Tiếng đồ thủy tinh vỡ toang vang vọng khắp phòng.
Lúc này, cô ta hoàn toàn bộc lộ mọi sự quái đản trong tính cách ra ngoài:
"Con chính là người như vậy đấy! Nếu không phải vì cô ta may mắn, hết
lần này tới lần kia hóa nguy thành an, bây giờ cô ta còn có thể ở bên cạnh
Trường Uyên sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.