XIN HÃY ÔM EM - Trang 3500

"Đúng vậy!" Lục Học Lâm gật đầu.

Tuy rằng ông cảm thấy thất vọng với đứa con gái mình nuôi nấng từ

nhỏ tới lớn nhưng dù sao cũng là cốt nhục của mình, đi liền với thất vọng
là đau lòng, khi nhắc đến ông vẫn không khỏi cảm thấy buồn rầu.

Thấy cô chau mày, ý thức được có chuyện gì đó, Lục Học Lâm chợt

hỏi: "Uyển Bạch, sao vậy?"

Lâm Uyển Bạch cũng muốn có được sự xác thực: "Hôm trước con và

Hoắc Trường Uyên đi thử váy cưới. Lúc ra ngoài đi mua trà sữa, không
biết có phải con nhìn nhầm hay không, ở con đường đối diện, hình như con
nhìn thấy cô ta..."

"Làm gì có chuyện đó. Sáng hôm đó sau khi Tiểu Mai đi tự thú, buổi

chiều, thư ký đã đưa Tịnh Tuyết ra sân bay, hơn nữa bố tận mắt nhìn thấy
nó đi lên máy bay!" Nghe thấy vậy Lục Học Lâm sững sờ vô cùng.

Lâm Uyển Bạch gật đầu, mím môi nói: "Con cũng không chắc chắn

lắm, chỉ đứng từ xa nhìn qua thì cảm giác đó là cô ta thôi..."

"Đợi bố gọi điện thoại xác nhận!" Nghĩ một lát, Lục Học Lâm rút di

động ra.

Ông gọi một cuộc điện thoại đường dài, vì chênh lệch múi giờ nên rất

lâu sau mới có người nhấc máy. Sau một cuộc gọi ngắn gọn, ông đặt máy
xuống: "Ông ngoại của Tịnh Tuyết nói, con bé đúng là đã tới đó. Sau khi
qua đó, ngày nào nó cũng ở lỳ trong phòng không ra ngoài, có Vân Tranh
vẫn luôn kề cận bên nó!"

Chuyện Tiêu Vân Tranh theo Lục Tịnh Tuyết ra nước ngoài cô cũng

biết, vì chuyện này mà Phạm Ngọc Trân lúc nào cũng rầu rĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.