XIN HÃY ÔM EM - Trang 66

mất hết phương hướng rồi không? Lâm Uyển Bạch, tôi nói cho chị biết,
chị tự biết lượng sức mình chút đi. Chị mà là đại tiểu thư nhà họ Lâm cái
thá gì. Chị đừng vọng tưởng có ai đó mắt lác lại thích chị!"

Lâm Uyển Bạch nhíu mày: "Cô cứ luyên tha luyên thuyên cái gì vậy..."

Tối qua Lâm Dao Dao bị vứt giữa đường, về nhà tức tới nỗi cả đêm

không ngủ được. Mới sáng sớm, cô ta đã sai người đi tìm một bộ quần áo
giống y hệt về, nghe ngóng được Hoắc Trường Uyên đang ở sân bóng, sau
khi thay vào cô ta đã cố tình tạo một cuộc gặp tình cờ trước mặt anh nhưng
lại bị anh chê một câu "Quá xấu".

Lâm Dao Dao càng nghĩ càng tức, cây kéo trong tay càng điên rồ hơn:

"Tôi cho chị biết tay này, cho chị biết tay này! Tôi phá hủy hết, xem chị
còn đẹp không!"

Cuối cùng Lâm Uyển Bạch cũng hiểu những cơn giận dữ này từ đâu mà

ra.

Cô nhìn về phía bộ quần áo đã tan nát tả tơi, thế mà Lâm Dao Dao vẫn

chưa có ý dừng tay, có khi phải cắt thành từng mảnh nhỏ mới hả dạ.

Lâm Uyển Bạch có phần xót xa, nhưng không phải như Lâm Dao Dao

nghĩ, cô chỉ thấy xót tiền...

Đây chính là nỗi bi ai của người nghèo.

Có lẽ nếu đây là nhà họ Lâm cô có thể nhẫn nhịn vài phần, nhưng đây là

căn phòng cô thuê. Kể cả có là chó khi bị người khác chiếm ổ nó cũng phải
sủa vài tiếng cơ mà. Lâm Uyển Bạch không nhẫn nhịn được nữa, cầm điện
thoại đi ra ngoài ban công: "Alô, 110 phải không ạ?"

...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.