XIN HÃY ÔM EM - Trang 827

vậy, hai chữ láy nhau giống như một dư vị triền miên không dứt.

Lâm Uyển Bạch nuốt nước bọt, trong lúc ngơ ngẩn, cằm cô được nâng

lên nhẹ nhàng: "Uyển Uyển, anh muốn thừa nước đục thả câu."

"..." Nhịp tim của cô gia tăng đột ngột.

Hàm ý của câu nói này...

Lâm Uyển Bạch ngước mắt lên mới phát hiện đôi mắt sâu hút kia chẳng

biết từ lúc nào đã rực sáng như bùng cháy, giống như sắp nuốt chửng cô
vào mới cam lòng.

Dường như đã nhẫn nại rất nhiều, Hoắc Trường Uyên biểu đạt khao

khát một cách trực tiếp: "Muốn có em!"

Lâm Uyển Bạch chỉ cảm thấy ba chữ này nổ tung trong đầu mình.

Hoắc Trường Uyên như đang chống đẩy, hai tay chống hai bên. Khi anh

hơi cúi xuống, hơi thở nóng rực từ mũi phả vào mí mắt cô. "Anh cho em
mười giây để suy nghĩ, nếu em không từ chối, anh sẽ coi như em chấp
nhận."

"10, 9, 8..."

Anh bắt đầu đếm, tới cuối cùng thậm chí còn đếm nhanh hơn: "3, 2, 1!"

Lâm Uyển Bạch vốn đã đầu váng mắt hoa, làm sao còn có thể phản ứng

lại kịp. Cô nhìn anh hơi ngây ngất, chỉ thấy bờ môi mỏng của anh hơi rướn
lên một đường cong khẽ khàng.

Sau đó, một bóng đen ập xuống.

Cô bị hôn tít mù.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.