XIN HÃY ÔM EM - Trang 870

Ngày hôm sau khi Lâm Uyển Bạch chạy tới công ty, tòa nhà văn phòng

vẫn còn khá vắng vẻ, chỉ có đúng cô lao công.

Tới giờ làm chính thức, các đồng nghiệp mới lục tục ngồi vào vị trí.

Đồng nghiệp bên cạnh thấy cô ngáp ngủ liên tục bèn ghé tới: "Tiểu

Bạch, tối qua cô không nghỉ ngơi à?"

"Ờ..." Lâm Uyển Bạch không phủ nhận.

Sáng nay tỉnh dậy, cô nhìn vào gương và cũng choáng váng vì hai quầng

thâm mắt của mình.

"Lại đánh boss à?" Đồng nghiệp hỏi với vẻ thấu hiểu.

"Ừm..." Lâm Uyển Bạch lặng lẽ gật đầu.

Dường như luôn có quan hệ liên quan như thế, sau khi đề cập đến, di

động cũng đổ chuông.

Lâm Uyển Bạch vội vàng rút ra, bên trên hiển thị ba chữ "Hoắc Trường

Uyên".

Sáng sớm vừa mở mắt, cô rửa mặt, không kịp ăn sáng đã chạy tới công

ty. Trước khi đi, cô còn đặc biệt rạp người bò lên cửa nghe ngóng một lúc,
xác định nhà đối diện chưa dậy mới bỏ trốn như một con thỏ.

"... Alô?"

Lâm Uyển Bạch chần chừ bắt máy, bên kia không có động tĩnh gì.

Nhưng loáng thoáng nghe thấy có người đang cung kính chào anh, cô

cắn môi: "Anh không nói gì thì em cúp máy nhé..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.