XIN HÃY ÔM EM - Trang 883

nhà hàng xóm qua thì họ mới nói chuyện được qua video call một lúc ngắn
ngủi.

Ngón cái của Hoắc Trường Uyên gõ lên mặt đồng hồ đeo tay: "Ừm,

chín giờ sáng mai xuất phát."

Lâm Uyển Bạch ngẩn ra, bấy giờ mới hiểu ý tứ của câu này. Anh định

về quê cùng cô?

Trong giây lát, cô hân hoan không tả được.

Thấy anh đã đứng lên đi về phía cửa ra vào, Lâm Uyển Bạch vội ra tiễn.

Trước lúc đóng cửa lại, Hoắc Trường Uyên chợt dừng bước.

Anh bất ngờ quay người, nhìn cô chăm chú, rồi bật ra một câu: "Em

còn bốn ngày."

"..."

...

Chín giờ sáng hôm sau, chiếc Land Rover màu trắng chuẩn giờ xuất

phát ra khỏi thành phố.

Cứ nghĩ tới chuyện chiều nay được gặp bà ngoại, Lâm Uyển Bạch lại

không kiểm soát được sự kích động.

Thật ra có mấy lần cô muốn về quê thăm bà nhưng bà xót cô ngồi xe

lửa vất vả, nói gì cũng không chịu. Lần này biết Hoắc Trường Uyên lái xe
cùng về, bà đồng ý ngay.

Cô bất giác quay sang nhìn người đàn ông bên cạnh, ngẫm nghĩ rồi hỏi:

"Hoắc Trường Uyên, mấy hôm nay anh không phải làm việc sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.