XIN HÃY ÔM EM
XIN HÃY ÔM EM
Bắc Chi
Bắc Chi
Chương 180
Chương 180
Lâm Uyển Bạch nhanh chóng ngẩng đầu lên trong lòng anh, chớp chớp
đôi mắt: "Hoắc Trường Uyên, sao anh lại ở đây?"
"Lên nhà rồi nói." Hoắc Trường Uyên mỉm cười.
Anh khóa xe lại, ôm lấy cô rồi đi thẳng vào trong tòa nhà.
Từ sau khi hai người họ chia tay đã lâu rồi không còn cùng nhau lên
nhà trong một tư thế thân mật như vậy. Eo bị cánh tay dài của anh ôm chặt,
mỗi bước đi lên bậc thềm dường như lại càng thêm dính sát, đèn cảm ứng
sáng lên từng tầng.
Mở cửa bước vào nhà, sau khi thay giày, Lâm Uyển Bạch vội vàng hỏi
lại lần nữa: "Hoắc Trường Uyên, chẳng phải anh nên ở Lâm Thành sao, sao
lại có mặt ở đây? Còn nữa, anh đợi bao lâu rồi, sao không nói luôn với em
một tiếng trong điện thoại?"
"Em hỏi liền một lúc nhiều câu như vậy, anh nên trả lời câu nào?" Hoắc
Trường Uyên nhìn cô, như đùa như thật.
Lâm Uyển Bạch cụp mắt xuống, có phần ngượng ngập.
Ban nãy khi đi lên cô có chú ý, bên cạnh xe có mấy đầu lọc, có lẽ lúc
gọi điện thoại cho cô anh đang đợi ở đây rồi. Rõ ràng là anh muốn tạo bất
ngờ cho cô, có điều cô lại rất xót xa, cô ngước mắt lên lần nữa: "Hoắc