XIN HÃY ÔM EM - Trang 1356

thấy Hoắc Trường Uyên được quay lại Hoắc Thị. Khi hai người họ đi tới
gần, anh ấy cung kính mở cửa xe phía sau.

Chiếc Bentley đen xuyên qua làn xe đông đúc giờ cao điểm buổi sáng.

Lâm Uyển Bạch bất giác nhìn sang Hoắc Trường Uyên. Với bộ vest đen

được cắt may thủ công này, cho dù anh đang ngồi vẫn không giấu được vóc
người cao lớn. Đôi chân tùy tiện vắt vào nhau. Anh đặt tay lên trên đầu
gối, chốc chốc lại gõ theo nhịp, trông rất trầm ổn.

Ánh nắng mai bên ngoài hắt vào trong chiếc xe hào hoa, rất hợp với

từng cử chỉ động tác của anh.

Từ tận thâm tâm, Lâm Uyển Bạch cảm thấy mừng cho anh. Được khôi

phục chức danh tổng giám đốc Hoắc Thị là một chuyện tốt, vì một người
đàn ông xuất sắc như anh nên đứng ở một vị trí cao, luôn luôn thể hiện
được khí thế bừng bừng của mình, chứ không thể nhún mình trong một
công ty con bé nhỏ tại thành phố Lâm Thành như thế.

Nhưng cô cũng rất bất ngờ, xem ra ông Hoắc đã nguôi giận.

Nghĩ kỹ thì cũng phải, Hoắc Dung cũng từng nói, trên thực tế ông ấy

chỉ muốn cho anh một sự trừng phạt nhỏ, dù sao cũng là con trai của mình.
Có điều khi nghĩ tới khuôn mặt nghiêm nghị của ông Hoắc, Lâm Uyển
Bạch vẫn cảm thấy chuyện kết hôn sẽ không trôi qua đơn giản như thế,
trong lòng bỗng dưng cảm thấy bất an vô cớ.

Người tài xế phanh xe lại, đã tới tòa nhà văn phòng.

Lâm Uyển Bạch mở cửa xe, khi đẩy ra thì sau lưng vang lên giọng đàn

ông trầm trầm.

"Quay lại!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.