XƠ CARRIE - Trang 106

XI

Sự thuyết phục của thời trang

Carrie là một học trò nhanh trí về chiều hướng và những hời hợt của

số phận. Nhìn thấy một vật, cô sẽ lập tức quan sát nó chăm chú và thuật lại
nó rất chính xác. Người ta biết rằng đây không phải là sự nhạy cảm tinh tế,
cũng không phải là khôn ngoan. Những trí tuệ vĩ đại nhất không buồn làm
thế, và ngược lại, những kẻ đầu óc tối tăm nhất cũng không hề bận tâm.
Với cô, quần áo đẹp là sự thuyết phục vô bờ, chúng nói về bản thân một
cách âu yếm và mập mờ nước đôi. Sự thèm khát trong cô nghiêng một tai
sẵn sàng khi bước vào trong tầm nghe những lời nài nỉ của chúng. Tiếng
nói ấy mới thiếu sinh động làm sao! Ai sẽ dịch cho chúng ta ngôn ngữ của
những hòn đá?

- Bạn thân mến ơi, - cái có áo ren ở Partridge nói, - tôi rất hợp với bạn

đấy, đừng bỏ tôi.

- Chà, đôi bàn chân bạn xinh quá, - đôi giày da mới, mềm mại nói, -

tôi bao bọc chúng mới tuyệt làm sao. Thật đáng thương, chúng đang thiếu
sự che chở của tôi đấy.

Chỉ khi nào những thứ này đã ở trong tay cô, trên người cô, cô mới có

thể mơ đến việc nhân nhượng chúng; cái cách chúng ép buộc cô mạnh mẽ
đến mức cô rất khó không nghĩ đến chúng, nhưng sẽ nhân nhượng. “Hãy
mặc bộ quần áo cũ, đi đôi giày cũ kia”, lương tâm cô kêu gọi song vô hiệu,
cô có thể chế ngự được nỗi sợ đói và trở về, cứ nghĩ đến công việc vất vả
và phạm vi chật hẹp phải chịu đựng, bị lương tâm thúc ép phải nhân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.