XƠ CARRIE - Trang 303

tượng vài con tàu trên sông Harlem và nhiều hơn trên dòng sông Đông
khiến trái tim trẻ trung của cô náo nức. Đây là dấu hiệu đầu tiên của biển cả
mênh mông. Tiếp đến là một đường phố bằng phẳng có những căn nhà
bằng gạch năm tầng, rồi đoàn tàu chui vào đường hầm.

- Ga Trung tâm! - Một nhân viên tàu hô lên, rồi sau vài phút tối tăm và

khói mù mịt, ánh sáng ban ngày lại xuất hiện. Hurstwood đứng dậy và cầm
cái túi du lịch nhỏ của ông lên. Ông hết sức căng thẳng. Ông cùng Carrie
đợi bên cửa rồi xuống tàu. Không ai đến gần ông, nhưng ông lén liếc ngược
xuôi lối ra phố. Ông bối rối đến mức quên cả Carrie bị rớt lại sau, và ngạc
nhiên vì chỉ quan tâm tới mình. Lúc ông đi qua ga, sự căng thẳng của ông
lên tới cực điểm rồi giảm dần. Trong chớp mắt ông đã ở trên hè, và không
ai ngoài những người xà ích réo gọi ông. Ông thở phào và quay người, chợt
nhớ đến Carrie.

- Em tưởng anh bỏ chạy và trốn em rồi, - cô nói.

- Anh đang cố nhớ lại xe nào đưa chúng ta tới Gilsey

[28]

, - ông trả lời.

Carrie không lắng nghe ông, cô thích thú vì đường phố tấp nập.

- New York lớn chừng nào? - Cô hỏi.

- Ờ, khoảng một triệu dân hoặc hơn

[29]

, - Hurstwood nói.

Ông nhìn quanh và vẫy một chiếc xe, nhưng ông làm bằng một động

tác đã thay đổi.

Lần đầu tiên trong nhiều năm, ý nghĩ phải tính toán đến việc chi tiêu

dè xẻn lóe lên trong trí ông. Một việc thật khó chịu.

Ông quyết định không mất thời gian sống trong khách sạn mà sẽ thuê

một căn hộ. Ông nói thế với Carrie, và cô ưng thuận ngay.

- Hôm nay chúng ta sẽ xem, nếu anh muốn, - cô nói.

Ông chợt nhớ đến việc trải qua ở Montreal. Ở các khách sạn lớn, chắc

chắn ông sẽ gặp nhiều người Chicago mà ông quen biết. Ông đứng dậy và
bảo xà ích:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.