XƠ CARRIE - Trang 305

XXX

Vương quốc cao thượng

Một người như Hurstwood có thể là nhân vật nổi tiếng ở Chicago,

song rõ ràng chỉ là một giọt nước trong đại dương khi sống ở New York. Ở
Chicago, dân số mới khoảng năm trăm ngàn người, các triệu phú chưa
nhiều. Người giàu không lồ lộ đến mức dìm chết tất thảy những người thu
nhập khiêm tốn vào cảnh tối tăm. Sự chú ý của dân chúng không bị sao
nhãng vì những nhân vật có tiếng trong các lĩnh vực nghệ thuật, xã hội và
tôn giáo, cũng như loại trừ một người có địa vị khỏi tầm mắt. Ở Chicago
chỉ có hai cách để nổi bật là chính trị và thương mại. Ở New York, có đến
năm chục cách, và mỗi cách có tới hàng trăm người cần mẫn theo đuổi, vì
thế có nhiều người nổi tiếng. Biển cả đầy những cá voi. Một con cá tầm
thường ắt phải biến khỏi tầm nhìn, giữ nguyên tình trạng vô hình. Nói cách
khác, Hurstwood chẳng là gì.

Trong một hoàn cảnh như thế, có một hậu quả tế nhị, tuy không phải

lúc nào cũng được chiếu cố, dẫn đến nhiều bi kịch trên đời. Nó tạo nên một
không khí tác động mạnh đến những con người bình thường. Bầu không
khí này có thể cảm thấy dễ dàng và nhanh chóng. Dạo chơi giữa các tòa
nhà nguy nga, những cỗ xe lộng lẫy, những cửa hiệu, nhà hàng và khách
sạn sang trọng đủ loại; mùi thơm của hoa, của lụa là, của rượu vang; tiếng
cười của những con người mãn nguyện và xa hoa, của những cái liếc nhìn
lóe lên, sáng như ngọn giáo thách thức; cảm thấy chất lượng của những nụ
cười sắc ngọt như lưỡi kiếm lấp lánh, của nền nếp nhờ địa vị, và bạn sẽ
hiểu cái không khí vô cùng kiêu ngạo ấy là gì. Chẳng cần phải tranh cãi đấy
có phải là vương quốc cao thượng không, miễn là cõi trần vẫn bị nó thu hút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.