XƠ CARRIE - Trang 466

- Chẳng có gì khó lắm đâu. Nó là việc rất đơn giản mà, - ông ta nói, -

và rất hợp với cô đấy.

- Lẽ tất nhiên là tôi không có ý định thử, - Carrie nói, tinh nghịch.

- Cô có muốn đến phòng bán vé một lát trước khi thay trang phục

không? - Ông bầu nói thêm. - Có một vấn đề nhỏ tôi muốn nói với cô.

- Được ạ, - Carrie đáp.

Trong phòng bán vé, ông bầu đưa ra một tờ báo.

- Hiện giờ, - ông ta nói, - đương nhiên chúng tôi muốn công bằng với

cô về lương bổng. Hợp đồng của cô ở đây trong ba tháng, mỗi tuần chỉ có
ba chục đôla. Vậy một trăm rưỡi đôla một tuần và kéo dài hợp đồng mười
hai tháng thì sao?

- Ồ, rất tốt ạ, - Carrie nói, không tin vào tai mình.

- Vậy cô ký vào đây.

Carrie nhìn và ngắm bản hợp đồng mới như thể nó lập ra cho người

khác, với những con số mới mẻ, đặc biệt về tiền lương và thời gian. Cô ký
tên, tay cô run run vì phấn khởi.

“Một trăm rưỡi mỗi tuần!” - Cô lẩm bẩm lúc chỉ còn một mình. Rốt

cuộc, cô phát hiện ra cô không nhận thức được ý nghĩa của con số to lớn
này trong trạng thái tỉnh táo. Đây chỉ là một nhóm từ lung linh, lấp lánh mà
tất cả mọi khả năng đều nằm trong đó.

Trong một khách sạn loại ba trên phố Bleecker, Hurstwood tư lự đọc

tin nóng về thành công của Carrie, lúc đầu không nhận ra đấy là ai. Bỗng
nhiên, ông hiểu và đọc lại toàn bộ.

- Đúng là cô ấy mà, mình đoán thế, - ông nói.

Rồi ông nhìn khắp hành lang cáu bẩn, cũ rích.

“Mình đoán cô ấy sẽ tỏa sáng mà”, ông nghĩ, hình ảnh của cuộc đời

chói sáng, sang trọng xưa trở về, với những ngọn đèn, đồ trang trí, xe ngựa
và hoa. Chà chà, giờ thì cô ấy đang ở trong thành phố có tường vây quanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.