XƠ CARRIE - Trang 468

XLIV

Đây không phải mảnh đất của yêu tinh

Khi Carrie trở lại sân khấu, cô thấy chỉ qua một đêm, phòng may trang

phục của cô đã thay đổi.

- Cô được dùng phòng này, cô Madenda, - một trong những người

phục vụ nói.

Không còn phải trèo mấy đoạn cầu thang lên cái chuồng gà bé tí

chung với người khác nữa. Thay vào đó, một căn phòng tương đối rộng và
đủ tiện nghi, không còn bị xào rán ngay ở trên đầu. Cô hít thật sâu vì hài
lòng. Cảm xúc của cô nặng về thể chất hơn là tinh thần. Thực ra, hầu như
cô chẳng nghĩ ngợi gì. Trái tim và thân thể cô có tiếng nói riêng.

Dần dần, sự chiều chuộng và chúc mừng đã cho cô thầm đánh giá về

tình trạng của mình. Cô không còn phải thu xếp, mà đòi hòi một cách lịch
sự. Các diễn viên khác ghen tị nhìn cô xuất hiện trong bộ quần áo cưỡi
ngựa giản dị, và cô mặc suốt vở. Tất cả những người vốn được coi là ngang
tầm cô và giỏi hơn cô, nay cô mỉm nụ cười thân thiện như muốn nói:
“Chúng ta đã từng là bạn bè thân hữu biết chừng nào”, chỉ có ngôi sao hài
kịch, người có vai bị tổn thương sâu sắc là giữ vẻ hiên ngang. Nói cho bóng
bẩy, ông ta không thể hôn bàn tay đã đánh ông.

Đóng một vai đơn giản, Carrie dần nhận ra ý nghĩa của những tràng vỗ

tay dành cho cô, nghe thật dễ chịu. Cô hơi cảm thấy có lỗi, có lẽ là không
xứng đáng. Khi các đồng nghiệp tán tỉnh cô trong cánh gà, cô chỉ gượng
cười. Tính tự phụ và liều lĩnh của nơi này không dành cho cô. Ý nghĩ mình
là người xuất chúng hoặc kiêu kỳ chưa một lần nào thoáng qua tâm trí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.