XƠ CARRIE - Trang 470

- Tôi biết cô nghĩ gì, - ông Whithers kêu lên, ngập ngừng. - Nhưng

hãy để tôi giải thích. Tôi đã nói đấy là giá thông thường. Tuy nhiên, cũng
như các khách sạn khác, chúng tôi có giá đặc biệt. Cô có thể không phải
suy nghĩ gì, vì tên tuổi của cô là thứ xứng đáng với chúng tôi.

- Ôi! - Carrie thốt lên và đưa mắt nhìn.

- Tất nhiên là thế ạ. Khách sạn nào cũng tin cậy vào danh tiếng của

khách hàng quen. Một nữ nghệ sĩ nổi tiếng như cô, - ông ta cúi chào lịch
thiệp trong lúc Carrie mặt đỏ bừng, - sẽ thu hút sự chú ý cho khách sạn, và
những người tiếng tăm khác, dù có thể cô chưa tin.

- Ồ vâng, - Carrie đáp, đờ đẫn, cố xếp lời đề nghị lạ lùng này vào

trong đầu.

- Bây giờ, - ông Withers vừa tiếp tục, vừa xoay nhẹ cái mũ quả dưa và

đập một trong hai chiếc giày bóng lộn lên sàn, - tôi muốn thu xếp để nếu có
thể, mời cô đến và lưu lại Wellington. Cô không phải băn khoăn về các điều
khoản. Thực ra, chúng ta không cần bàn bạc. Cô có thể trả bất cứ giá nào
suốt mùa hè - chỉ một con số thôi.

Carrie định ngắt lời nhưng ông ta không cho cô cơ hội.

- Cô có thể đến ngay hôm nay hoặc ngày mai, càng sớm càng tốt,

chúng tôi sẽ để cô lựa chọn các phòng phía ngoài đẹp nhất, sáng nhất, sang
nhất mà chúng tôi có.

- Ông thật tử tế, - Carrie nói, mủi lòng vì sự ân cần quá mức của người

đại diện. - Tôi rất muốn đến. Song tôi cũng muốn trả đúng mức. Tôi không
muốn...

- Cô không phải băn khoăn về việc này, - ông Withers ngắt lời. -

Chúng tôi có thể thu xếp để cô hoàn toàn toại nguyện bất cứ lúc nào. Nếu
cô ưng ba đôla một ngày, chúng tôi sẽ làm thế. Cô chỉ cần trả khoản tiền đó
cho thư ký vào cuối tuần hoặc cuối tháng tùy ý, anh ta sẽ đưa cô biên lai
ghi rõ các phòng đó thanh toán theo giá thông thường của chúng tôi.

Ông ta dừng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.