XƠ CARRIE - Trang 472

bành thắt ruy-băng trắng, các tủ com-mốt rất xứng hợp. Trong phòng thứ
ba, hoặc là phòng khách, có một cây đàn dương cầm, một cây đèn đặt trên
đàn, chụp đèn hoa văn lộng lẫy, một bàn đọc sách, vài ghế bập bênh đồ sộ,
thoải mái, vài giá sách sát chân tường và một hộp đồ cổ, đầy những thứ kỳ
dị. Nhiều tranh treo trên tường, gối Thổ Nhĩ Kỳ mềm mại trên đi-văng, ghế
để chân bằng nhung lông màu nâu trên sàn. Những phòng ở tiện nghi như
thế giá thông thường là một trăm đôla một tuần.

- Chao ôi, đẹp quá! - Lola kêu lên và đi khắp chốn.

- Dễ chịu thật, - Carrie nói, cô vén tấm rèm ren nhìn xuống Broadway

đông đúc.

Buồng tắm tuyệt đẹp, lát gạch men trắng muốt, bồn tắm bằng đá rộng

rãi, viền màu xanh lơ, các trang trí mạ kền. Rất sáng sủa và tiện lợi, một
tấm gương cạnh xiên gắn trên tường ở một đầu phòng, nhiều ngọn đèn sáng
rực bố trí ở ba chỗ.

- Cô có hài lòng với những thứ này không? - Ông Withers quan sát.

- Rất hài lòng, - Carrie trả lời.

- Vậy cô có thể dọn đến bất cứ lúc nào thấy tiện, mọi thứ đã sẵn sàng.

Người hầu sẽ đưa chìa khóa cho cô ngay ở cửa.

Carrie chú ý đến tiền sảnh trải thảm và trang hoàng tao nhã, hành lang

bằng đá cẩm thạch, phòng khách rất phô trương. Cô vẫn mơ được ở một
nơi như thế này.

- Mình nghĩ tốt hơn hết là chúng ta dọn đến ngay, cậu thấy sao? - Cô

nhận xét với Lola và nghĩ đến căn phòng tầm thường trên phố Mười bảy.

- Ồ, hay quá, - Lola nói.

Ngày hôm sau, các va li của cô đã chuyển đến nơi ở mới.

Sau suất diễn chiều hôm thứ Tư, Carrie đang thay trang phục trong

phòng hóa trang thì có tiếng gõ cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.