XƠ CARRIE - Trang 471

- Mời cô đi và xem phòng, - ông ta nói thêm.

- Tôi rất sẵn lòng, - Carrie nói, - nhưng sáng nay tôi có buổi diễn tập.

- Tôi không định nói là ngay lập tức đâu ạ, - ông ta đáp. - Bất cứ lúc

nào cũng được. Chiều nay liệu có tiện cho cô không?

- Hoàn toàn không, - Carrie nói.

Cô chợt nhớ đến Lola, lúc này đi vắng.

- Tôi có một bạn ở cùng phòng, - Carrie nói thêm, - cô ấy phải đi đến

bất cứ nơi nào tôi đến. Tôi quên mất điều đó.

- Ồ, không sao ạ, - ông Withers nói, ôn tồn. - Tùy cô mời ai cô thích đi

cùng. Như tôi đã nói, mọi việc sẽ thu xếp hoàn toàn thuận tiện cho cô.

Ông ta cúi chào và lùi ra cửa.

- Chúng tôi sẽ chờ các vị lúc bốn giờ, được không?

- Vâng, - Carrie nói.

- Tôi sẽ ở đó để hướng dẫn cô, - và thế là ông Withers rút lui.

Sau buổi tập, Carrie báo tin cho Lola.

- Họ đề nghị thế thật ư? - Lola kêu lên, tưởng Wellington là một nhóm

các quản lý. - Thế chẳng hay lắm sao? Chao ôi, thích quá! Tuyệt quá. Đấy
chính là nơi tối hôm ấy chúng mình đã ăn tối với hai anh chàng Cushing.
Cậu có nhớ không?

- Mình nhớ, - Carrie nói.

- Chao ôi, được ở đấy thì tuyệt quá.

- Tốt hơn hết là chúng mình đến xem đã, - buổi chiều, Carrie ngỏ ý.

Căn hộ mà ông Whithers mời Carrie và Lola xem gồm ba phòng và

buồng tắm, một dãy cùng tầng dịch vụ. Tất cả trần thiết kế một màu sôcôla
và đỏ thắm. Thảm, rèm, trướng rất hợp bộ. Ba cửa sổ phía Đông nhìn
xuống Broadway náo nhiệt, ba cửa khác nhìn xuống một phố ngách vắt
qua. Hai phòng ngủ đẹp, giường bằng đồng thau tráng men trắng muốt, ghế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.