XÓM CẦU MỚI - Trang 157

Nói đến đây Mạch mới sực nghĩ ra là mùi chè mạn sen của anh nó hơi
giống mùi chuồng lợn lúc nẫy ngửi thì cũng dễ chịu nhưng không phải là
một mùi thơm của nước chè. Câu nói của Mạch làm Siêu khó chịu; lần ướp
chè mạn với thứ thuốc chế ra sau cùng, Siêu uống và ngẫm nghĩ cố tưởng
tượng cho nó giống mùi hoa sen và thấy nó cũng hơi giống mùi hoa sen;
chàng đưa cho Mạch uống thử và Mạch cũng bảo là thơm. Nhưng Siêu
mang máng thấy mùi thuốc ướp vẫn có cái gì khang khác mùi hoa sen và
uống vào lại thấy hơi lợm giọng. Câu nói thực thà của Mạch hôm nay làm
chàng nhận ra rõ là thứ thuốc mới chế của chàng chỉ giống mùi hoa sen ở
mỗi một chỗ là chàng cho nó giống mùi hoa sen.
Mùi đương đứng xếp lại chăn gối ở giường Triết chợt nhìn thấy chỗ hoa
mộc Mạch đặt ở trước mặt Siêu và giật mình đến thót một cái:
"Chết tôi rồi".
Nàng hạ giọng bảo Mạch:
"Chú đã bảo đừng đụng vào những cái gì của chú, sao anh không nghe lời".
Mạch nói:
"Thế nhưng em biết thế nào cái gì là của chú, cái gì không là của chú".
"Ở đây cái gì cũng là của chú cả".
Mạch mỉm cười nói một mình:
"Phiền nhỉ".
Triết cắp sách rồi kéo áo Mạch:
"Thôi đi kẻo ở nhà cứ táy máy mãi. Đi xem ông Năm Bụng với đi xem
trường học".
Chàng đưa Mạch đi tắt qua cánh đồng ra cuối phố Xóm Cầu Mới. Đến
trước cửa nhà ông Năm, Triết bảo Mạch đứng lại và cả hai người nhìn vào
trong. Ông Năm Bụng lúc đó ngồi ở phản giữa nhà. Triết bảo khẽ Mạch:
"Đấy ông Năm Bụng đấy".
Mạch lẩm bẩm:
"Trông ông ấy y như người".
Ông Năm Bụng thấy hai người đứng thì thầm ở trước cửa, vội hỏi to:
"Có việc gì thế cậu Triết? Cậu vào đây".
Triết và Mạch đi vào nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.