XÓM CẦU MỚI - Trang 206

thấy Siêu và nàng vội gạt nước mắt và mỉm cười:
"Em hay mau nước mắt lắm, phải không anh?"
Siêu biết là không phải Mùi mất tiền. Chàng nói:
"Tôi tưởng là cô mất hết cả tiền. Cũng không sao, đã có số tiền này. Thế tại
sao cô khóc?"
Mùi lấy vạt áo lau mắt và má nhưng ngực vẫn phập phồng nức nở một hồi
lâu. Nàng làm hiệu bảo Siêu đặt cái va li tiền xuống giường:
"Em có khóc đâu. Nước mắt trào ra đấy chứ. Đây anh xem, đồng bạc này
trước để dành đánh cảm cho đẻ em trước khi đẻ em mất. Cả số tiền này em
vẫn cố giữ nguyên, có chết đói cũng không tiêu đến nó. Bây giờ lại có thêm
chỗ này".
Nàng mở va li, tháo những gói giấy rồi đưa tay sờ những đồng bạc còn mới
nguyên sáng loáng, miệng nàng vẫn nói tiếp:
"Không bao giờ phải tiêu đến tiền đẻ em cho em. Em sẽ giữ nó suốt đời.
Khổ, mẹ em làm ăn vất vả mà cả đời gặp toàn việc không may, đến lúc chết
cũng chỉ còn có mười đồng bạc này. Đẻ em không sống đến bây giờ để
được trông thấy số tiền này, đẻ em chắc mừng lắm. Đẻ em cũng không bao
giờ tưởng em lại có đủ vốn để đi cân gạo... Nhưng thôi không nói nữa, em
lại sắp khóc bây giờ".
Siêu nói:
"Tại sao cô lại cứ nhắc đến những việc qua rồi. Chỉ thêm làm khổ mình..."
"Nhưng em có khổ đâu. Những lúc nào em không khóc được em mới khổ.
Em khóc xong trong người nó nhẹ hẳn đi, dễ chịu lắm. Anh không biết,
khóc thích lắm cơ".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.