XÓM CẦU MỚI - Trang 240

đến trước nhất thì mở hàng cho tôi".
Bác Nhiêu Lịch lại chống mạnh vào cái đòn gánh hơn trước; bác cũng đưa
mắt nhìn tất cả mọi người nhưng để lườm họ và tỏ cái đắc thắng của mình.
Mùi giơ tay xê dịch quả cân; tuy chưa quen nhìn gạo mà biết được đúng số
cân nhưng nàng cũng đoán hai bị gạo của bác Lịch độ bốn mươi cân. Nàng
xê quả cân đến năm mươi vẫn thấy cán cân còn bổng lên. Nàng vừa xê quả
cân vừa lẩm bẩm:
"Bác Lịch còn khoẻ nhỉ, gánh nổi hơn năm mươi cân tây gạo".
Mùi xê quả cân đến nấc năm mươi lăm vẫn thấy cán cân bổng.
"Lạ nhỉ, hay là cân hỏng?"
Nàng ngửng lên nhìn bác Lịch. Bác Lịch nói:
"Thế nào ấy chứ chỗ gạo của cháu chỉ độ bốn mươi cân thôi".
Bỗng Mùi bật lên cười:
"Giời đất ơi! Thảo vào mà gần sáu mươi cân. Tôi có mua đòn gánh và
người bác đâu".
Lúc đó bác Lịch mới sực nghĩ đến là mình đương đứng tựa cả người trên
cái đòn gánh mà đầu đòn gánh lại chống lên mặt cân.
"Ồ, thế mà cháu không biết".
Mọi người đều nhao nhao lên, cười nói một lúc. Có tiếng người bảo là bác
Lịch xấu tính, nhân lúc cô Mùi mới đi cân lần đầu chưa thạo nên định mưu
đánh lừa. Bác Lịch giơ đòn gánh lên, đưa mắt tìm xem người nào nói thế;
nếu bác biết chắc là ai thì bác sẽ đập một cái mạnh vào đầu cho bõ tức,
nhưng không chắc hẳn là ai nên bác đành hạ đòn gánh xuống. Mùi bật cười:
"Bác định sinh sự đánh nhau lúc tôi đi khai cân?"
"Nhưng mà cháu tức lộn ruột. Nó lại dám bảo là cháu dám đánh lừa cô. Thế
còn giời đất nào nữa không. Thế cô, cô có bảo là cháu định đánh lừa cô
không?"
"Thì chính bác đã nói với tôi là chỉ độ bốn mươi cân thôi".
"Đấy nhé cô làm chứng nhé... Cha đời vạn mớ đứa nào vu oan cho bà, nó
chết hết đời cha đời ông nhà nó, cả họ xa gần nhà nó, chết băm chết bầm,
chết đâm chết chém, chết ..."
Không đánh được, bác chửi vì bác nghĩ chửi thì chắc chắn lọt vào tai người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.