XÓM CẦU MỚI - Trang 238

"Chất gì không biết. Nhưng anh bảo nó ở xương người chết nó bốc ra, tự
nhiên nó lại cháy bùng lên được rồi lúc nó ngồi lúc nó đi chơi, ma ấy mới
sợ".
Siêu thấy Mùi nói một cách thành thực, không phải đùa.
"Hôm nào thong thả tôi phải giảng cho cô nghe về khoa học và nhất là hoá
học cho cô hết sợ ma. Hoá học nhiều cái thần tình lắm cơ".
Rồi chàng bật cười tiếp:
"Vì hoá học thần tình nên tôi chỉ chuyên về hoá học, thành ra đi thi trượt
luôn hai năm. Nhưng không sao, cô cứ cân gạo, tôi cứ cố tìm tòi, xem
người nào giầu trước".
Hai người đã đi vào bóng cây đa cốc. Siêu đứng lại nhìn cho đến khi Mùi đi
khuất rồi chàng vác gậy trở về.
"Nhất định làm gì có ma".
Tuy nghĩ thế và tin chắc là thế, Siêu cũng thấy rợn cả người lúc đi qua một
mình dưới gốc cây thị. Chàng nắm chặt gậy đề phòng ma báo thù chàng
đánh nó ban nãy.
<
Bác Lê gái thấy Mùi đi qua hỏi:
"Hôm nay cô mở cửa hàng cân gạo. Chúc cô phát tài".
Bác nhìn vào cái tráp có vẻ nặng tiền của Mùi:
"Cô đi một mình từ trong nhà ra đấy à?"
Mùi không đáp vì không dám nói đi với Siêu và cũng không dám nói là đi
một mình. Lúc đó nàng mới nhận thấy rõ là Siêu đã nói đúng khi bảo là đi
đưa nàng không tiện. Mùi nói:
"À, sáng mai phải bảo anh Nhỡ vào đón".
Lúc ra đến chỗ các quán cân gạo, Mùi thấy bà Huyện Thanh, cụ Hai Sinh,
bà Đồ Minh đã ra nhưng đương sửa soạn chưa bắt đầu cân. Bỗng Mùi chớp
mắt một cách ngạc nhiên nhìn vui sướng; ở trước cửa hàng bác Liễn mà
nàng đã thuê để đổ gạo, hàng sáo ngồi đợi đông lắm. Bà Ký Ân chưa ra
nhưng chung quanh cân bà ta không có người nào. Mùi cúi đầu chào cụ Hai
Sinh và bà Huyện Thanh một cách rất lễ phép, cung kính hơn mọi lần.
Nàng thích lắm khi nghe thấy sau lưng tiếng bà Huyện Thanh nói với bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.