XÓM CẦU MỚI - Trang 377

Mùi và Mùi lại khóc, nên nó thấy thương Mùi là người bị bắt nạt và đến để
an ủi:
"Thôi chị nín đi".
Mùi lại khóc to hơn. Triết nói:
"Anh ấy nói thế nào thì anh ấy làm theo thế. Chị phải sang xin lỗi anh ấy
đi".
"Chẳng xin lỗi ai cả. Chú về bè với anh ấy thì cút đi với anh ấy".
"Ô hay, chị lại cãi nhau với cả em nữa à".
Tuy nàng nói với Triết nhưng nàng không biết nàng nói gì mà cũng không
để ý đến câu của em. Nàng chỉ nghĩ đến chữ "sang" của Triết. Bỗng Mùi
đứng thẳng dậy khiến Triết lo sợ. Mùi nhìn về phía ông Lang:
"Con có làm gì anh ấy đâu, thế mà anh ấy ném cả chén vào người con. Giá
không có thầy ngồi đây thì anh ấy có khi đánh chết con rồi... A, anh ấy
tưởng bắt nạt được ai thì cứ bắt nạt... dễ thế à? Con phải cho anh ấy biết".
Nàng đi nhanh ra cửa:
"Tưởng người ta sợ à?... Anh ấy muốn đánh thì cứ để anh ấy đánh".
Tuy nàng không biết rõ là mình nói gì nhưng nàng có cảm tưởng là sau câu
nói ấy việc sang bên hiên tất phải là tự nhiên. Mùi bước xuống vườn rồi
không nghĩ gì đến nước nông sâu, lội nhanh sang.
Triết chạy vội ra:
"Chị Mùi, chị điên đấy à? Chị Mùi".
Chàng hoảng sợ thấy Mùi đã ra đến chỗ gốc cau và nước đã ngập cao
ngang lưng, Triết không dám đuổi theo vì chàng không biết bơi và có đuổi
cũng không kịp nữa.
"Thầy ơi! Thầy ra mau".
Ông Lang chạy ra, nhưng biết là không kịp nữa, Mùi đã tới gần hiên nhà
thờ; bỗng ông Lang và Triết giật mình thấy Mùi ngã nghiêng người về một
bên hai tay đập nước bắn tung toé, chắc Mùi bị sụt xuống rãnh, vì nước đã
lên tới ngực nàng. Triết gọi thất thanh:
"Anh Siêu, anh Siêu, chị Mùi sắp chết đuối. Ra ngay anh. Mau lên, anh
Siêu!"
Chàng thấy Siêu hiện ra, lội nhanh như chạy và thoáng một cái đã nắm lấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.