XÓM CẦU MỚI - Trang 376

"Tôi không có thể nào ở chung nhà với một người khinh tôi. Mai tôi sẽ đi
khỏi cái nhà này... Tôi mong không bao giờ phải nhìn cái mặt cô nữa. Thế
là xong!"
Chàng giơ tay quẳng mạnh cái chén xuống cạnh chỗ Mùi ngồi, cái chén vỡ
tan từng mảnh.
"Này nhỏ nhen!"
Ông Lang giật mình một cái. Ông không nghe thấy hai tiếng "nhỏ nhen"
của Mùi nên không ngờ Siêu lại cáu đến như thế. Mạch nhìn anh lo lắng vì
sợ anh bỏ đi thật, nó giật tay Triết một cái. Triết bảo Siêu:
"Thôi, anh tha lỗi cho chị ấy... chị em có định nói thế đâu".
Tiếng Mùi nói trong tiếng khóc:
"Chả cần phải ai tha lỗi. Khổ thân này lắm rồi".
Nàng ngửng lên, mở to hai mắt mờ lệ rồi nhìn thẳng vào hai mắt Siêu,
miệng há ra và môi dưới rung rung vì nức nở:
"Anh có đi thì anh cứ đi ngay, tôi không tiếc".
Rồi nàng gục xuống oà khóc to hơn. Ông Lang thấy con gái mình dám nói
đuổi Siêu đi, ông quát to:
"Mùi, câm ngay mồm. Đừng có hỗn".
Siêu đứng lên bước ra cửa:
"Đấy chú xem".
Rồi chàng hạ giọng, tiếp thêm:
"Thế là hết".
Chàng bước xuống vườn rồi lội nhanh về hiên.
Ông Lang ngồi thừ ra, tự nhiên yên lành lại xẩy ra một chuyện rắc rối như
thế này. Triết cũng ngồi yên lặng. Bác Cai lúc nghe tiếng Mùi khóc bà hơi
ngơ ngác hoảng sợ nhưng đến khi Siêu ném vỡ cái chén bà lại tươi nét mặt
và mỉm cười bảo u già:
"Có cái chén nào là thằng Quý nó đánh vỡ ngay cái ấy".
U già thì vừa ngồi nấu nước vừa lẩm bẩm. Mạch đi lại phía Mùi, lay vai
gọi:
"Chị".
Mạch không biết rõ ai phải ai trái, nó chỉ thấy anh nó làm dữ, ném chén vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.