XÓM CẦU MỚI - Trang 374

nàng cất tiếng bảo Siêu ở lại thì Siêu tất ở lại và mọi việc đều xong xuôi cả,
nhưng cái tức của nàng không cho nàng có thể làm lành hơn nữa. Nàng đợi
xem Siêu có đi thật không. Siêu không thấy Mùi mời mình ở lại; nàng có
vẻ không để ý đến việc chàng định bỏ đi, ngồi yên lặng nhìn ra vườn vẻ
mặt lạnh lùng và khô khan, trông đến ghét. Chàng búng ngón tay một cái
mạnh rồi quả quyết bước ra cửa. Mùi đứng thẳng dậy, nàng biết nếu nàng
cất tiếng nói lúc đó thì không phải là lời nói mời Siêu ở lại nữa mà sẽ là nói
một câu giận dỗi, nói ra nàng sẽ không sao giữ được nước mắt và khóc oà
lên một cách vô lý trước mặt cả nhà. Vì vậy nàng phải mím môi cố giữ yên
lặng.
Bữa cơm hôm sau khói lại um lên đầy nhà. Siêu nhìn Mùi, Mùi nhìn Siêu
như khiêu khích. Cả Mùi và Siêu đều nhận thấy là sắp có chuyện phải xẩy
ra. Vừa thấy Siêu gác đũa lên bát, Mùi cũng buông đũa ngay xuống rồi ra
ngồi ở trước hoả lò, cho thêm củi và nàng cố ý chụm những thanh còn ướt
để cho khói ra nhiều hơn. Nàng ứa nước mắt nhưng không biết vì tức hay
vì khói. Nàng thấy cần phải có một cuộc cãi nhau với Siêu mới thoát ra
được cái tình trạng nặng nề mấy hôm nay; nàng rút tất cả những thanh củi ở
bếp ra rồi vung mấy cái cho khói toả ra khắp nhà. Siêu đưa mắt, cau lông
mày và nắm chặt hai bàn tay.
U già nói:
"Những thanh ấy ướt, cô hong cho nó khô đã, mai hãy đốt".
Mùi quăng mạnh củi xuống nước:
"Này hong này! Thế này là hết chuyện".
Nàng nghe thấy tiếng Siêu nói trống không:
"Sao cứ phải đợi đến lúc ăn cơm là đun nước".
Mùi quay lại:
"Anh nói cái gì?"
Ông Lang và Triết đều ngạc nhiên về cái giọng bất thường tự nhiên có vẻ
sừng sộ của Mùi. Siêu nói thong thả, giọng nghiêm nghị nhưng rất bình
tĩnh:
"Cô phải nghĩ đến người khác nữa chứ?"
"Người khác cái gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.