XÓM CẦU MỚI - Trang 396

cũng vào giúp một tay.
Hai người đã mươi hôm không được nói chuyện riêng với nhau, nên khi
bước vào bệ thờ, họ đặt ngay thau chổi rồi ngồi xuống bệ, nhìn nhau mỉm
cười. Siêu nói:
"Lần nào vào đây tôi cũng thấy như vào một cái chùa, yên tĩnh lạ. Lắm lúc
đêm thanh vắng tôi nằm ở ngoài hiên và để tai nghe vào trong này, tôi
tưởng như nằm cạnh một thế giới lạ lùng, trong đó có những linh hồn đi lại,
thì thào nói chuyện; có lúc họ cười thầm, có lúc văng vẳng có tiếng khóc
than..."
Yên lặng một lúc lâu rồi Siêu đột nhiên hỏi:
"À này, sao cô không bảo tôi biết là bà Ký Ân có hai cô con gái đẻ sinh
đôi".
Mùi đưa mắt nhìn Siêu:
"Sao anh để ý đến các cô con gái bà ta thế?"
"Tôi để ý đâu".
"Không để ý mà anh chỉ đợi có dịp là hỏi ngay".
Nói xong, nàng mỉm cười vì nhận thấy là nàng cũng đương muốn hỏi Siêu
thì đã bị Siêu nhanh miệng hỏi trước mất. Siêu cười và bạo dạn hơn vì thấy
Mùi mỉm cười:
"Tôi thấy lạ lắm".
"Em chẳng thấy có gì lạ cả".
Thấy giọng Mùi lại có vẻ khô khan, Siêu dịu giọng nói:
"Thế này nhé. Cô Thi..."
"Anh nhớ tên cô ta nhỉ?"
"Thì cô cứ để tôi nói nào, hơi một tí là cô ngắt lời, giọng chua như giấm
làm tôi chẳng buồn nói chuyện nữa..."
"Không nói chuyện càng hay".
"Cô lạ nhỉ".
"Em có lạ bằng cô ta không".
Siêu yên tắp. Nếu Mùi nghi oan thì chàng có thể rất tự nhiên tìm được một
câu pha trò gì để lấy lại hoà khí giữa hai người. Phiền một nỗi là Mùi nghi
chàng không oan tí nào. Một lúc sau, Siêu lẩm bẩm như nói một mình:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.