XÓM CẦU MỚI - Trang 53

người kia bằng một câu riếc:
"Người trần mắt thịt ơi!"
Lúc bà ta nói thì cả mặt bà là một bức tranh hoạt động và hoạt động nhất là
vành môi dưới. Trong khi vành môi trên yên tắp và ngậm chặt lấy hàm răng
trên thì vành môi dưới uốn éo đủ chiều: lúc thì chìa hẳn ra phía trước, lúc
lại uốn cong hẳn vào phía trong, lúc thì chếch chếch xuống mép phải để hở
cả răng lợi, lúc lại chếch sang bên trái, có lúc cong xuống cả hai bên mép
nhưng ở giữa lại còng lên; chưa nói thì cái môi dưới đã bắt đầu động đậy và
nói xong rồi nó cũng còn quằn quại một lúc mới yên.
Nhỡ đứng lên nhường chỗ cho bà Ký Ân, rồi đi ra phía sau nhà, chỗ có ổ
rơm của Bé. Chàng bảo Bé xách rổ cá về nhà, với cái điếu cầy kéo một hơi
dài rồi nằm xuống ổ rơm. Ban ngày khi nào cần ngủ thì Nhỡ ngủ ở đấy vì
có chăn ấm và yên tĩnh. Nhỡ nằm thẳng nhìn sợi tơ nhện đen mồ hóng rủ
trên mái nhà gió đưa đi đưa lại. Suốt một đêm kéo lưới, chân tay mệt mỏi
của chàng được đặt trên ổ rơm, chàng thấy êm ái lạ thường. Một lúc sau
chàng ngủ đi lúc nào không biết. Ánh nắng chiếu vào chỗ Nhỡ nằm và in
những vòng tròn ánh sáng mờ tỏ trên mặt chàng. Nhỡ nằm mê thấy mình
đương kéo lưới, nặng trĩu cả hai tay và trong lưới không biết bao nhiêu là
cá vàng cá bạc lấp lánh hoa cả mắt. Trên bờ có một cô công chúa đương
nhìn chàng kéo lưới và mỉm cười luôn. Cô công chúa phảng phất giống
Mùi.
Ở ngoài hàng tiếng bà Ký Ân vẫn oang oang:
"Rõ tội nghiệp ông Năm Bụng đêm qua. Có tây đoan sang khám ở phố Phủ
ông ấy đã vất cả nồi rượu xuống sông."
Mùi ngạc nhiên vì chính nàng ngồi đây nàng không biết; bà Ký Ân ở trên
phố Phủ mới về làm sao bà biết được.
"Bà vừa lại ông Năm Bụng?"
"Không tôi vừa về đến đây."
"Thế sao bà biết?"
"Ấy thế."
Mùi hỏi nhưng nàng không đợi câu trả lời vì bà Ký Ân không bao giờ nói
ra tại sao bà lại biết được tin nọ tin kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.