XỬ ÁN TRONG TU VIỆN - Trang 121

Robert van Gulik

Xử án trong tu viện

Dịch giả: Giang Tân

Chương XVII

CÁNH CỬA BÍ MẬT

Vừa bước theo hành lang, Dịch Nhân Tiết nói:
- Có lẽ rồi đây, ta nên xin từ chức phán quan để làm ông tơ hồng. Ta
đã xe duyên cho hai cặp rồi nhưng ta lại tỏ ra bất lực trong việc bắt giữ một
tên thủ phạm nguy hiểm. Bây giờ nên trở về phòng của Tào Can và hãy tìm
cách tóm cổ cho được thủ phạm.
Tào Can lẩm bẩm:
- Tiện hạ hối hận là đã có mắt mà chẳng trông thấy gì lúc tiện hạ đi
qua hành lang. Nếu tiện hạ nhìn thấy có máu thì…
- Nhà ngươi chớ có thắc mắc. Hãy để người bạn thân của chúng ra là
Mã Đông lo công việc săn sóc các thiếu phụ trần truồng.
Về đến phòng riêng, Tào Can lo việc pha chế trà. Dịch Nhân Tiết uống cạn
tách nước, buông một tiếng thở dài và nói:
- Có lẽ mắt ta đã nhìn thấy một bức tượng trong hành lang kinh hoàng.
Bức tượng nằm trên tay của Mặc Đức lúc cánh cửa sổ mở ra. Thắc mắc đó
đã được giải đáp.
Lúc này ta chỉ còn thắc mắc là lý do nào mà ta đã nhìn thấy cảnh ấy qua
khung cửa sổ chẳng bao giờ có cả. Thôi hãy xếp vấn đề đó qua một bên và
kiểm điểm các sự việc mà chúng ta đã khám phá. Bà Bảo Mẫu là tay mai
mối của Mặc Đức. Hòa thượng Chân Hiền đã nhúng tay vào những việc
làm ghê tởm. Mặc Đức đã bồng Mai Quế đặt vào hành lang kinh hoàng
cách đây vài tiếng đồng hồ. Hắn đã dấu bức tượng bằng gỗ trước khi chúng
ra đến nơi đó…
Dịch Nhân Tiết đưa tay vuốt râu mà lòng chưa hết căm giận.
- Nếu ta đòi được đến thăm Mai Quế trước khi ta rời nơi đây, có lẽ
người ta sẽ trả lời cho ta biết là nàng phải ẩn mình vào một nơi nào đó, mà
nơi ấy lại cấm quần chúng lui tới. Họ sẽ tha hồ tra tấn Mai Quế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.