XỬ ÁN TRONG TU VIỆN - Trang 120

- Chính những điều nghe thấy của Tùng Lập làm cho ta nhớ lại “hành
lang kinh hoàng” lần thứ hai. Không có Tùng Lập, ta đã không bao giờ tìm
ra nàng.
Mai Quế âu yếm nhìn Tùng Lập đang quì xuống cạnh giường. Quay sang
Dịch Nhân Tiết, thiếu nữ nói tiếp:
- Bây giờ tôi cảm thấy sung sướng vì đã được yên ổn. Tôi không bao
giờ quên ơn ngài.
- Việc ấy rất dễ, trái lại là khác. Nàng hãy giúp Tùng Lập sáng tác thơ
hay hơn nữa:
Mai Quế muốn cười nhưng nàng đã kiệt sức.Mắt thiếu nữ cứ chớp chớp
liên hồi. Thuốc ngủ bắt đầu có hiệu nghiệm.
Dịch Nhân Tiết nói nhỏ với nàng Đinh:
- Khi Mai Quế đã ngủ rồi, nhớ bảo Tùng Lập bước ra ngoài…
Có tiếng gõ cửa, Quảng Tế xuất hiện. Lần này hắn mặc nam phục.
- Tôi vừa cho con gấu của tôi ra ngoài một chút. Có việc gì vừa xảy
ra?
Vị phán quan nói:
- Ta không có thì giờ để giải thích cho nhà ngươi nghe nữa. Hãy hỏi
nàng Đinh.
Nàng Đinh nhìn Quảng Tế mà lòng vui sướng:
- Ồ! Anh là một thanh niên?
Vị phán quan tiếp lời:
- Chắc Quảng Tế sẽ giúp ích ta vài việc.
Quảng Tế không nhìn thấy Tùng Lập mà cũng không nhìn thấy Mai Quế
nằm trên giường, xăm xăm bước tới nàng Đinh.
Đúng vừa lúc Dịch Nhân Tiết vừa bước ra. Quảng Tế đã ôm lấy nữ diễn
viên trong cánh tay của chàng…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.