XỬ ÁN TRONG TU VIỆN - Trang 83

Robert van Gulik

Xử án trong tu viện

Dịch giả: Giang Tân

Chương XI

MỘT BÓNG ĐEN XUẤT HIỆN

VỚI MÙI HƯƠNG LẠ

Khi Quảng Tế đóng cửa lại thì vị phán quan bước ra hành lang rồi dừng lại
trước một cánh cửa đối diện. Cánh cửa không khóa. Dịch Nhân Tiết bước
vào nhưng không thấy một ai cả. Căn phòng được thắp sáng với một ngón
nến cháy tàn trên một chiếc bàn bằng tre. Ngoài hai chiếc ghế và một cái
giường, người ta không thấy một thứ gì nữa. Cũng không có một chiếc
rương nào, chẳng có một hành lý nào, cũng không có cả quần áo mắc ở cái
mắc áo bằng gỗ. Nếu không có ngọn nến sắp tàn, người ta nghĩ rằng căn
phòng không có ai ở cả.
Dịch Nhân Tiết bước lại gần chiếc bàn, mở hộc bàn ra, chỉ thấy toàn bụi. Vị
phán quan quì xuống nhìn phía dưới chỉ thấy một con chuột đang tìm
đường chạy trốn.
Dịch Nhân Tiết đứng dậy, phủi bụi ở đầu gối quyết định đi gặp Tào Can.
Đã quá khuya rồi, chắc chắn là Tào Can đã chia tay các diễn viên.
Dịch Nhân Tiết tìm thấy Tào Can ở căn phòng riêng của ông ta. Tào Can
đang hơ mình bên cạnh một lò than chỉ con leo lét vài ba cục than hồng.
Tào Can xưa nay vẫn nổi tiếng là người tiết kiệm. Ông ta được coi như kẻ
thù của những sự chi tiêu vô ích. Nét mặt Tào Can sáng rực khi thấy Dịch
Nhân Tiết bước vào. Vị quan hầu cận liền hỏi:
- Có việc gì đã xảy đến cho quan lớn? Chúng tôi tìm quan lớn khắp
nơi mà không thấy đâu cả…
Dịch Nhân Tiết không trả lời ngay câu hỏi mà nói ngay:
- Hãy cho ta một tách trà thật nóng. Bây giờ, nhà ngươi có gì lót bụng
không?
Trong lúc Dịch Nhân Tiết ngồi vào trước một chiếc bàn nhỏ thì Tào Can
mở chiếc rương du lịch lấy ra hai cái bánh khô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.