Sơ đồ , bằng những suy nghĩ và câu hỏi. Hiện cháu đang cất nó ở trong ví.
Vị trưởng đoàn tươi cười, nói:
-Tất nhiên rồi , nắm được cách thức giải quyết vấn đề, điều đó tốt hơn là
lúc nào cũng kè kè bên mình cái Sơ đồ. Rồi cậu sẽ cần lấy ra và dùng nó
thường xuyên đấy. Có như vậy thì cậu mới có thể có được nhiều quyết định
sáng suốt hơn.
-vâng , đó chính là những gì đã xảy ra với cháu trong những ngày cuối
tuần này.
-Đã xảy ra chuyện gì vậy? – Vị trưởng đoàn hỏi.
-Cháu đã làm theo những gì ông đề nghị. Trước đấy những quyết định ban
đầu của cháu. Sau đó cháu đặt ra cho mình những câu hỏi. đầu tiên là: “Mình
có thực sự cần điều này không? Có còn các giải pháp nào khác mà mình
chưa nhận ra không? Mình có dự đoán được hết các tình huống xảy ra khi
quyết định như thế này không? ”. Thoạt đầu, cháu nhanh nhẩu tự trả lời “Có”
đối với những câu hỏi này vì cháu nghĩ đó là câu trả lời đúng của cháu.
Sau đó cháu hỏi: Khi quyết định như thế này , mình có thành thật với bản
thân không? Có tin vào trực giác của mình không? Và liệu mình có xứng
đáng nhận những kết quả tốt hơn nữa không? Và cháu khám phá ra rằng
cháu chỉ đang lừa bản thân thôi.
Cháu rất cảm ơn ông vì đã khuyến khích cháu nên nhẫn nại. Vì sau khi tự
hỏi mình bằng những câu hỏi ấy, cháu thấy mình cần phải quay lại với câu
hỏi đầu và tiếp tục tự vấn bản thân . Nhờ thế mà những quyết định của cháu
dần trở nên tốt hơn và có hiệu quả hơn. Và cách cháu nhìn vấn đề cũng khác
hơn, rõ ràng hơn.
-Cụ thể là khác như thế nào?
-Trước tiên, cháu nhận ra là mình chỉ đanh theo đuổi những sở thích,
mong muốn nhất thời, chứ không phải những gì mà cháu thực sự cần. và,
trong quá trình ra quyết định , cháu chưa chú ý đến việc thu thập những
thông tin cần thiết . Rồi cháu cũng thấy là mình chưa có lần nào suy nghĩ
thật thấu đáo và tường tận về những quyết định của mình, và về những kết
quả mà cháu cần đạt được.
86