YÊU - Trang 131

- Thế thì anh phải viết thư ngay lúc này...
Nghe Đạt nói, Trang ức lắm, nhưng nàng vẫn làm ra vẻ thản nhiên, hỏi:
- Anh có cái áo cánh nào không?
Đạt cười:
- Áo cánh đàn bà làm gì có! Chỉ có bộ đồ ngủ của anh!
- Cũng được! Cho em mượn cái “pyjama” của anh để em thaỵ..
Trang làm ra vẻ buồn ngủ lắm, nàng nhắm mắt, nằm cong queo như con
tôm. Trang tưởng mình sẽ ngủ thiếp đi được ngay, nhưng càng nằm, Trang
càng thấy tức, thấy giận Đạt: Trang biết nếu Đạt tiến lại giường, nằm bên
cạnh nàng để “quấy” nàng thì nàng sẽ cương quyết cự tuyệt. Nhưng Trang
nằm một mình trên giường, để mặc Đạt ngồi lúi húi viết thư cho Diễm thì
Trang cũng thấy tức! Đã có lúc, Trang có ý tưởng,chạy lại phía Đạt xé tan
trang giấy Đạt đang viết rồi bỏ về. Nhưng Trang vẫn nhắm mắt, vờ ngủ. Có
tiếng Đạt hỏi:
- Trang ngủ rồi à?
Trang vờ ngủ, không trả lời...
Đạt tới bên giường Trang nằm, đứng nhìn Trang một lát rồi không hiểu Đạt
nghĩ gì, Đạt lại bỏ ra phía ngoài lấy giấy bút viết thư cho Diễm. Đạt ngồi
thừ tới mười phút mà vẫn chưa viết được chữ nào...
Mãi hai giờ sau, Đạt mới xong cái thư cho Diễm.

Diễm.
Cho đến giờ phút này, anh đọc cái thư của Diễm không biết lần thứ mấy,
mà anh vẫn không tưởng tượng nổi là mai mốt Diễm sẽ vĩnh biệt anh, đi lấy
chồng, yêu một người khác không phải là anh, sống với một người khác
không phải là anh.
Vì tâm hồn anh không chịu tin, không muốn tin...
Cho nên giờ phút này, anh vẫn chưa nhận thức được, chưa cảm thấy tất cả
cái buồn, cái đau khổ ghê gớm của sự phải xa em, vĩnh biệt em. Có lẽ phải
đợi đến khi em thật sự đi lấy chồng, thật sự nằm trong cánh tay người khác
thì anh mới hiểu nổi thế nào là cái khổ, cái tê tái của kẻ mất người yêu.
Chứ bây giờ thì anh vẫn còn tin rằng sẽ có những biến cố bất ngờ làm đảo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.